- Quận chúa rất mạnh!
Chung Nhạc thu chiêu, khen.
Ô Khánh Tuyền khóe miệng rỉ máu, không nói nên lời, chỉ nghiến răng nối liền lại xương cốt.
Ngay khi Chung Nhạc thu chiêu về, đột nhiên uỳnh một tiếng, Ương Thiếu Bình từ sau lưng Chung Nhạc lao tới.
Chung Nhạc lật tay, bảy quầng sáng sau đầu xoay vòng, Ương Thiếu Bình cảm thấy thời gian không gian biến dạng, một bóng đen khổng lồ chụp xuống hắn, trong mắt ánh lên sự kinh hoàng!
Hẳn cảm thấy một luồng sức mạnh vô địch ập tới oanh kích mạnh mẽ lên người, hắn bay ngược về sau còn nhanh hơn khí lao tới.
Ương Thiếu Bình bắn đi như một tia sáng, mãi một lúc lâu sau mới lấy lại cân bằng, vội vàng sờ trên dưới toàn thân, khựng một lúc rồi mừng rỡ, kêu lớn:
- Ta không chết! Ta không bị thương! Dịch Quân Vương, ngươi không giết được ta!
- Vì ngươi quá yếu.
Thiên Huyền Tử trợn mắt, uể oải nói.
Ương Thiếu Bình ngượng chín mặt.
Mọi người nhìn hắn đầy thương hại. Chung Nhạc từng nói, cường giả sẽ bị trọng thương dưới tay hắn, kẻ yếu thì thương thế nhẹ hơn, thậm chí sẽ không bị thương. Kim Trọng Vũ bị thương, Ô Khanh Tuyền cũng bị thương, chỉ có hắn, cho dù là đánh lén nhưng không có đến nửa vết thương.
Rõ ràng Chung Nhạc cho rằng hắn yếu tới mức tư cách bị thương cũng không có.
Ương Thiếu Bình vừa xấu hổ vừa phần nộ, chỉ hận không có cái lỗ nào chui xuống. Một chiêu của Chung Nhạc nhìn có vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3178627/chuong-1613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.