Mấy gã thám báo kia đánh bạo, nói:
- Quả thật là mấy chữ này!
- Mặc Ẩn quả thật bướng bỉnh, không ngờ vẫn còn giữ lại tấm bia đá kia!
Chung Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Đây là năm xưa ta và hắn đánh cuộc với nhau. Hắn cho rằng chính mình có thể chơi chết ta, cho nên đã khắc ra một tấm bia đá, kết quả toàn thân ta đã trở lui. Tại thọ yến Thiên Đế, hắn lại lấy tấm bia đá này ra, kết quả ta vẫn không chết. Không ngờ hiện tại hắn lại lấy tấm bia đá này ra nữa. Nghị lực của hắn cũng không nhỏ a!
Phù Kỳ Chi nói:
- Chủ công, tòa Tế đàn này tất nhiên là do Mặc Ẩn tiến hành tế tự Đế linh lưu lại, Đế linh hơn phân nửa là đang ở phụ cận, không thể không đề phòng! Hay là chúng ta đi đường vòng? Với mưu lược của Tử Quang Quân Vương, chống đỡ mấy tháng trời hẳn là vẫn là có thể a!
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Mặc Ẩn hẳn là biết rõ hắn không lưu được ta, sao còn muốn vẽ vời thêm chuyện làm gì? Chúng ta không cần đi đường vòng! Tiếp tục tiến lên!
Hắn vừa dứt lời, tinh không đột nhiên nứt ra, một chiếc thuyền lớn cổ lão từ từ lái ra, từng cặp Tiên Thiên Nhục Sí thật lớn trên mạn thuyền chậm rãi mở ra.
- Tất cả tướng sĩ nghe lệnh! Lên thuyền!
Chung Nhạc cao giọng hạ lệnh. Đám cường giả của Thủy sư Âm Khang thị, Tinh Hồng Bảo và Kim Ô thị lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3178576/chuong-1641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.