Chung Nhạc không ngừng gầm lên, tế khởi Thần đao, đao quang như mưa, chém lên trên tấm lưới lớn do Đạo văn Đại Đế hình thành kia. Hắn rất nhanh đã chém đứt Đế văn, Thiên Dực Cổ Thuyền nhất thời khôi phục lại như thường, gào thét bỏ chạy ra ngoài.
Tôn Đế linh kia có chút kinh ngạc, ba cái đầu nhao nhao niệm tụng Đạo âm. Không gian đột nhiên trở nên vô cùng sềnh sệt. Không gian sở dĩ gọi là không gian, là vì không có vật chất. Mà không gian bốn phía trở nên sềnh sệt, là do hoa văn đại đạo của hắn dung nhập vào trong không gian. Thiên Dực Cổ Thuyền lái vào trong đó, tốc độ càng lúc càng chậm.
- Thần thông như Thần a!
Mặc Ẩn đang ở đằng xa quan sát, nhìn thấy một màn này cũng không khỏi thở dài, cảm thán nói.
Năm tôn Đế linh này, bất luận một tôn nào cũng đều cường hoành hơn Đế linh của Hoàng Đình thị rất nhiều. Mỗi một người đều có tuyệt kỹ độc đáo của hắn. Cho dù Chung Nhạc cũng có thể xưng là thần thông quảng đại, nhưng so với những tồn tại có thể trấn áp cả một thời đại như bọn họ bậc này, hắn vẫn còn vô cùng non nớt.
Bốn tôn Đế linh từ phía sau đuổi tới, mắt thấy Ngũ Đế đã sắp sửa vây kín đám người Chung Nhạc. Đột nhiên, không gian phụ cận Thiên Dực Cổ Thuyền chợt không ngừng ba động giống như sóng gợn vậy, rất nhanh mở rộng ra ngoài.
Tôn Đế linh thứ năm khẽ di một tiếng, vươn tay chụp về phía Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3178571/chuong-1644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.