Chung Nhạc nhìn ngọn cây bên cạnh mình, thấy ngọn cây quế này có hàng nghìn loại cành hàng vạn loại lá, mỗi cái một kiểu, là một cây thánh dược, tỏa ra mùi hương kỳ lạ khiến người ta tinh thần phấn chấn, linh hồn như được chìm trong đại đạo, thoải mái khó tả. Hàng tỷ bí cảnh trong cơ thể dường như cũng được tẩy lễ.
Cây thánh quế này dường như có công hiệu giúp tham ngộ đại đạo, hơn nữa còn chứa sinh cơ dồi dào khiến Chung Nhạc giống như được ngâm mình trong biển sinh mệnh, có lẽ là Tướng Vương sợ hắn thần trí có vấn đề, thử bừa mất mạng nên mới trồng cây thánh dược này bên cạnh hắn.
- Ngươi có biết không?
Chung Nhạc hỏi cây quế.
Cây không đáp, chỉ có cành lá lay đôgj.
- Ngươi có biết tại sao ngươi lại là thánh dược không?
Chung Nhạc hỏi tiếp.
Cây quế dường như nghe hiểu lời hắn, cành cây lay động, giống như những cánh tay đang huơ qua huơ lại, biểu thị nó không biết.
- Thánh dược cũng là đạo, cũng là trời, cũng là đất, cũng là chúng sinh, cũng là rùa, cũng là cóc…
Chung Nhạc phấn khích:
- Đạo không thể nói, phải dựa vào lĩnh ngộ. Ta nói ngươi nghe, ngươi không hiểu, ta không nói, ngươi tham ngộ cùng ta, chưa biết chừng ngươi lại hiểu.
Cây thánh quế cành lá huơ loạn rào rào biểu thị mình chẳng hiểu gì.
Chung Nhạc được trồng trong gốc rễ của nó, từ từ thi triển Tiên Thiên Bát Quái. Tiên Thiên Bát Quái bao trùm lấy cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3178367/chuong-1747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.