- Phục Hy!
Gã Đằng Cự Nhân kia lại càng phẫn nộ, phát ra thanh âm rống to kinh thiên động địa:
- Thế gian này ghê tởm nhất chính là Phục Hy! Phục Hy đã hủy hoại nơi này!
- Dịch tiên sinh, nó hận ngươi tựa hồ càng sâu đậm hơn hận ta a?
Hồn Đôn Vũ quay sang hỏi Chung Nhạc.
- Mau tế khởi Phù Tang Chi!
Chung Nhạc đột nhiên quát lớn.
Hai nắm tay của gã Đằng Cự Nhân kia chắp lại cùng một chỗ, hung hăng đập thẳng xuống. Sau lưng hắn lại mọc ra vô số cánh tay khác, cũng nhao nhao chắp lại cùng một chỗ, biến thành từng thanh từng thanh cự chuy đập thẳng xuống hai người bọn họ.
Hồn Đôn Vũ vội vàng tế khởi Phù Tang Chi. Pháp lực Chung Nhạc ba động, thôi động Phù Tang Chi, cành cây nhất thời biến thành một cây Phù Tang Thụ, nghênh đón đám nắm tay đang oanh tới kia.
Một tiếng vang thật lớn truyền tới, Chung Nhạc và Hồn Đôn Vũ nhất tề kêu rên một tiếng, khóe miệng tươm máu, thân hình bị chấn cho bắn lên thật cao. Những cự chuy nắm tay còn lại của gã Đằng Cự Nhân kia hai lần ba lượt oanh xuống, đập cho loạn thạch trên vách đá tung bay tán loạn, không ngừng đập thẳng về phía bọn họ, chấn cho hai người bay lên càng lúc càng cao hơn.
Tiên Thiên Bát Quái toàn thân Chung Nhạc không ngừng chuyển động, dốc hết pháp lực liều mạng thôi động Phù Tang Chi nghênh đón đám nắm tay của gã Đằng Cự Nhân kia. Đột nhiên mặt đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3178281/chuong-1789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.