- Ta cảm thấy có khả năng là ý niệm của Chư Đế quá mức thuần túy, cho nên mới khiến cho Âm Ma không thể sinh ra!
Hồn Đôn Vũ nói:
- Những tồn tại Đế cấp, ý niệm của bọn họ đều đã được mài dũa vô cùng tinh thuần, đạo tâm sạch sạch sẽ sẽ không nhiễm chút bụi bậm, tuyệt đối là cao cao tại thượng, làm sao có thể sinh ra Âm Ma chứ? Nếu có thể sinh ra Âm Ma, vậy thì đám Âm Ma kia chỉ sợ cũng vô cùng cường đại!
- Cũng có đạo lý!
Chung Nhạc gật đầu. Trước đây, trong thời đại Phục Mân Đạo Tôn, trong Đế Táng Thiên có không chỉ một vị tồn tại Đế cấp từng đi ra Luân Hồi Táng Khu, đi tới bái kiến Phục Mân Đạo Tôn, tham dự vào trong đại thịnh sự hoàn thiện Lục Đạo Luân Hồi.
Điều này nói rõ, Đế Táng Thiên cũng không phải hỗn loạn giống như tám trọng thiên phía trước vậy. Tồn tại trong Đế Táng Thiên đã không còn là Âm Ma đơn thuần trên mặt ý nghĩa nữa, cũng không phải là đám Thiên Vương như Cực Lạc Thiên Vương, Thiên Hồn Thiên Vương có khả năng sánh ngang.
Bọn họ đã trở thành Đại Đế có thể tham dự thiết kế Lục Đạo Luân Hồi, có thể xưng đạo hữu với Phục Mân Đạo Tôn. Chỉ đơn thuần từ điểm này, đã ném đám Thiên Vương đẳng cấp như Cực Lạc Thiên Vương ra không biết bao xa rồi.
- Không biết nơi này còn có di lưu của Đại Đế Thượng Cổ hay không?
Trong lòng Chung Nhạc thầm nghĩ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3178256/chuong-1802.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.