Hắn đột nhiên dừng chân lại, cao giọng quát lớn:
- Móc Phân Thần Vương, còn không mau hiện thân?
- Con mẹ ngươi chứ ở đó Móc Phân Thần Vương!
Xa xa phía trước, một chiếc Cổ thuyền chở phân dừng lại. Một tôn Tiên Thiên Ma Thần hình dung tuấn mỹ từ đuôi thuyền đứng dậy, mặt đầy tức giận, tay cầm xẻng xúc phân, cả giận nói:
- Tử thi! Chó chết! Có giỏi ngươi lại kêu một lần nữa thử xem?
Vết sẹo trên mặt Táng Đế không ngừng run rẩy, hiển nhiên là đang cố gắng nhịn cười, cao giọng nói:
- Móc Phân Thần Vương, Phục Hy đã tới rồi!
Tôn Tiên Thiên Ma Thần tuấn mỹ kia nhất thời kinh hãi, vội vàng quăng xẻng xúc phân trên tay xuống, thất thanh nói:
- Ngươi không lừa gạt ta đó chứ? Phục Hy sớm đã diệt tuyệt rồi, như thế nào có khả năng lại xuất hiện nữa? Ngươi chẳng lẽ là muốn lừa gạt ta sao?
Táng Đế mỉm cười, nói:
- Ta lừa gạt ngươi làm gì? Ba tôn Thần Vương Thái Cổ bọn Tiên Thiên Tà Đế, Tiên Thiên Ma Đế và Tiên Thiên Thần Đế cũng đã phái sứ giả của chính mình tới đây. Ngươi cảm thấy bọn họ cũng sẽ lừa gạt ngươi sao?
Tôn Tiên Thiên Ma Thần tuấn mỹ kia vừa mừng vừa sợ, đột nhiên lớn tiếng khóc rống lên, nước mắt chảy như mưa, nức nở nói:
- Móc phân suốt mười vạn năm, hiện tại rốt cuộc công đức viên mãn! Ta sắp sửa được giải thoát rồi! Đại huynh, ngươi cũng sắp sửa phục sinh trở lại rồi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3178247/chuong-1807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.