Đã không còn cây trụ đá, hắn chỉ là một tôn Tạo Vật Chủ bình bình thường thường, chỉ có thể dựa vào sự bảo hộ của La lão và Anh Như, lại cũng không thể ngang hàng với Trí Tuệ Thiên Vương và Táng Đế nữa.
Trí Tuệ Thiên Vương liếc nhìn hắn một cái, cười tủm tỉm, nói:
- Hiện tại tiểu hữu hẳn là biết được, chén canh này cũng không dễ dàng được phân như vậy a?
Phong Vô Kỵ cực kỳ thành thật cúi đầu, ngữ khí nơm nớp lo sợ nói:
- Vốn hẳn nên như vậy! Vãn bối vốn dĩ không thể so sánh được với các vị tiền bối, bởi vì đạt được bảo vật mới nhất thời đắc ý vênh váo, hiện tại đã bị đánh trở về nguyên hình, lúc này mới biết trời cao đất rộng!
Táng Đế cười hắc hắc, nói:
- Tiểu hữu biết sai có thể thay đổi, không gì tốt hơn! Bất quá, tiểu hữu cứ yên tâm! Phía sau vẫn còn có địa phương cần dùng tới tiểu hữu!
Trong lòng đám người đều vô cùng hài lòng. Vừa rồi Phong Vô Kỵ thật sự quá càn rỡ, không ngờ lại nói mạnh miệng muốn ba chân cùng đứng với bọn họ, nhưng hiện tại sau khi bị thua thiệt liền trở nên biết điều hơn rất nhiều.
Bất quá, hiện tại còn có thời điểm cần sử dụng tới hắn, vẫn chưa thể thanh toán với hắn, ít nhất muốn tìm được đám Thiên dược ở nơi này còn cần phải dùng tới hắn.
Trong cánh cửa do thần thông của Phục Mân Đạo Tôn biến thành kia, ba kiện chí bảo kia vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3178227/chuong-1816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.