- Nếu hắn chết rồi, vậy làm sao thông qua thần thông của Thiên?
Chung Nhạc mắt điếc tai ngơ, bàn tay gắt gao chụp lấy cần cổ Phong Vô Kỵ, hung ác nói:
- Giao Thiên dược ra đây! Nếu không, ta liền chơi chết ngươi!
- Tiểu hữu, thủ hạ lưu tình a!
Tiên Thiên Thần Đế cũng tiến về phía trước, ngữ khí gấp gáp nói.
Phong Vô Kỵ đã bị Chung Nhạc khóa lại Nguyên thần, chỉ cần Chung Nhạc thoáng phát lực, sẽ có thể trực tiếp bóp chết hắn. Cho dù là Táng Đế và ba tôn Thần Vương cũng có chút sợ đầu sợ đuôi, không dám đi tới quá gần.
Táng Linh Thần Vương khuyên nhủ:
- Không phải chỉ là một cây Thiên dược thôi sao? Xin Dịch tiên sinh bớt giận, trong tay ta cũng có mấy cây! Ngươi buông Vô Kỵ tiểu hữu xuống trước, mọi chuyện đều có thể thương lượng!
Phong Vô Kỵ bị bóp cổ tới mức khuôn mặt đỏ lên. Đột nhiên ba ba hai tiếng, hai cái đầu Bàn Ngao chậm rãi xuất hiện, cũng bị Chung Nhạc bóp cho thè ra cái lưỡi, không thể giãy dụa.
Sắc mặt Chung Nhạc bất thiện, nhàn nhạt nói:
- Táng Linh đạo huynh, ngươi đừng gạt ta a!
Táng Linh Thần Vương lấy ra mấy cây Thiên dược, thận trọng nói:
- Ta lừa gạt ngươi làm gì? Ngươi buông Vô Kỵ tiểu hữu xuống trước, mấy cây Thiên dược này đều sẽ là của ngươi!
Chung Nhạc nhoẻn miệng cười, buông Phong Vô Kỵ xuống, đưa tay giúp Phong Vô Kỵ sửa sang lại cổ áo, mỉm cười nói:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3178221/chuong-1819.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.