- Chư quân của lục viện không phải đối thủ của hắn!
Thiên Tơ nương nương nhìn chiến trường, cảm thấy Nhân Quả Tuyến của mình hết sợi này đến sợi khác bị cắt đứt, đó là vì các cường giả lục viện đang chết dần, vội nói:
- Mặc sư huynh, mau bảo chư quân lục viện rút lui!
Mặc Ẩn trong lòng chấn động, vội dùng đồ đằng trụ liên hệ với chư vị Đế Quân lục viện, hạ lệnh rút lui.
Chư quân lục viện nhận lệnh đều thở phào, vội vàng rút lùi, bay về bốn phương tám hướng nhưng vẫn bị bàn tay khổng lồ từ trong tranh tóm mất mấy người, trong bức tranh liền có thêm vài bông hoa máu tươi rói.
Trong nháy mắt, quanh con thuyền cổ nghìn cánh không còn ai khác, chỉ còn lại một bức tranh bay trên phía trên thuyền. Đột nhiên Chung Nhạc bước ra khỏi bức tranh, khẽ giơ tay, bức tranh rơi vào tay hắn.
Bức tranh này có hình có chữ, vẽ những bông hoa mai đỏ rực. Hoa mai đại diện cho các vị tính mạng các vị Đế Quân, còn chữ thì viết văn chương ca tụng Thiên Đình Đế Hậu.
- Đế Hậu đáng chết, lập đế mới, loại văn chương này mà cũng xứng để lưu truyền?
Chung Nhạc cười ha hả, thi triển pháp lực, văn tự trong tranh liên tục thay đổi, trong chớp mắt trở thành một bài văn khác, kể hoa mai hương từ khổ hàn tới, hàn phong đóng băng trăm hoa, chỉ có mùi hương kỳ diệu thoát ra từ băng tuyết.
Dưới cây hoa mai chôn hai mươi ba cỗ thi cốt, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3178151/chuong-1853.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.