Cây thánh dược đó tỏa ra ánh sáng tĩnh mịch, không có đạo âm như các cây thánh dược khác, nhưng lại thần thánh bất phàm, giữa những kẽ lá là các loại dị tượng, rồng bay phượng múa.
Tử Quang Quân Vương vội xua tay, nói:
- Đa tạ bệ hạ ưu ái! Chỉ là, thần hạ đã tham ngộ qua bí quyết mở bí cảnh thứ bảy, không lâu nữa là có thể mở Trí Tuệ Luân rồi, không cần tới thánh dược nữa.
Mục Tiên Thiên sắc mặt hơi tối lại, không vui:
- Quân ban cho, không được từ chối!
Tử Quang Quân Vương bất lực, đành nhận lấy.
- Y Lão!
Khương Y Lão trở về đại quân nhân tộc, chuẩn bị chỉnh đốn quân thì đằng sau có tiếng của Tử Quang Quân Vương, vội dừng bước. Tử Quang Quân Vương bước nhanh tới, lấy cây thánh dược kia ra, cười:
- Cây thánh dược này với ta không có tác dụng gì, nếu không phải mấy ngày nay phải tính toán chiến cục, tiêu hao tâm thần của ta thì ta đã mở bí cảnh thứ bảy rồi. Giờ ngươi đã là Đế Quân, vẫn chưa mở bí cảnh thứ bảy, cây thánh dược này ngươi dùng đi!
Khương Y Lão đại kinh, vội lắc đầu:
- Như vậy sao được? Thánh dược bệ hạ ban cho huynh, lẽ nào ta dám dùng?
Tử Quang Quân Vương cười ha hả:
- Ta với huynh thì phân biệt gì chứ? Nếu không phải hồi nhỏ huynh bảo vệ ta thì ta đã chết lâu rồi. Bảo huynh nhận thì huynh cứ nhận đi. Hơn nữa ta đã có thể mở Trí Tuệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3178127/chuong-1866.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.