Chung Nhạc lẳng lặng nhìn hắn. Bộ dáng Táng Linh Thần Vương vô cùng ngoan ngoãn, không có nửa phần kiệt ngạo.
Hắn cơ hồ đã sắp chết. Trong thời gian hơn mười năm đứng ở nơi này, hắn mặc dù cũng không xúc động những Phong cấm khác của Tổ Đình, nhưng hai đạo Phong cấm lúc trước hắn đã xúc động kia vẫn còn tác dụng trên người hắn. Hơn mười năm luyện hóa này, suýt chút nữa khiến cho hắn dầu hết đèn tắt.
Sợ rằng chỉ không bao lâu nữa, hắn sẽ bị đám quái phong kia thổi cho thân tử đạo tiêu.
Một lúc sau, Chung Nhạc đột nhiên mỉm cười, nói:
- Khế ước Hỗn Độn!
Khóe mắt Táng Linh Thần Vương nhảy loạn, thanh âm khàn khàn nói:
- Nhất định phải là Khế ước Hỗn Độn sao? Khế ước Thiên đạo hoặc Khế ước Hư Không không được sao?
- Khế ước Thiên đạo và Khế ước Hư Không, ngay cả ta cũng có thể làm trái, đối với Thần Vương đẳng cấp như ngươi quả thật không có chút lực uy hiếp nào!
Chung Nhạc nhàn nhạt nói:
- Đối với ngươi và ta, khế ước bậc này thật sự quá thấp rồi! Chỉ có Khế ước Hỗn Độn mới có thể khiến cho ta yên tâm!
Hắn vươn tay ra nhẹ nhàng rạch một cái. Táng Linh Thần Vương nhất thời như trút được gánh nặng, cảm giác được luồng gió không ngừng thổi loạn trong Bí cảnh Nguyên thần của chính mình rốt cuộc cũng tiêu tán. Hắn dù sao cũng là Thần Vương Viễn Cổ, đã không còn Phong cấm áp chế, pháp lực đại đạo lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3178081/chuong-1889.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.