Mục Tiên Thiên tiến lên mấy bước, sóng vai đi bên cạnh Chung Nhạc, đột nhiên hỏi:
- Ngươi hẳn là không nên lên tiếng giúp Trẫm mới đúng!
Chung Nhạc kinh ngạc hỏi:
- Bệ hạ, ngươi và ta quân thần đồng tâm, bất luận vì giang sơn, vì xã tắc, hay là vì Bệ hạ, thần đều hẳn là phải dốc hết khả năng…
- Được rồi! Được rồi! Ngươi là Phục Hy!
Mục Tiên Thiên cả giận nói:
- Trẫm đã sớm biết rồi, đừng biểu lộ trung thành nữa! Trẫm cũng biết ngươi đã sớm biết là Trẫm đã biết rồi! Tặc nhân phản cốt, phản cốt sau đầu ngươi đã đâm tới Nam Thiên Môn rồi, đừng có giả mù sa mưa biểu đạt trung tâm nữa!
Nói xong mấy câu này, bản thân nàng ngược lại bật cười một tiếng. Nàng vốn là nên lôi đình giận dữ, nhưng lúc này cơn tức giận không biết đã chạy đi nơi nào rồi.
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Bệ hạ anh minh thần võ, lão thần sớm đã biết không thể gạt được Bệ hạ!
- Ngươi lại nịnh bợ Trẫm!
Mục Tiên Thiên nỗ lực tức giận, nhưng lại không sinh nổi cơn giận. Chính mình sớm đã nhận được tin tức này, đã từng lôi đình nổi giận, ở trong triều đình trực tiếp bốc lửa, giậm chân mắng chửi, nhưng thật sự đi tới trước mặt Chung Nhạc, cơn tức giận lại không cánh mà bay.
- Dịch Quân a Dịch Quân! Nếu ngươi không phải là Phục Hy, thật sự tốt biết bao!
Mục Tiên Thiên thở dài một tiếng, nói:
- Có đôi khi Trẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3178011/chuong-1924.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.