🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- Dừng lại! Dừng nó lại!



Tư Mệnh ngồi xuống đất, ôm lấy đầu không dám nhìn cảnh tượng đó. Nàng giống như tiểu nữ hài lần đó cha bế lên tế đàn, vô lực mà hoảng hốt.



Chu dù Chung Nhạc đã dừng tạo hóa thần khí lại nhưng nàng vẫn sợ hãi tột độ.



Chung Nhạc tiến lại khẽ nói:



- Giờ ngươi đã hiểu rồi đấy. Là Phục Hy thần tộc và nhân tộc nợ ngươi, ngươi không nợ bọn ta bất cứ thứ gì cả.



Tư Mệnh ngẩng đầu lên, đờ đẫn nhìn hắn, hai mắt trống rỗng, sự sắc bén, trí tuệ trong ánh mắt nàng không còn nữa, chỉ còn lại sự trống rỗng.



Chung Nhạc hiểu cảm giác tuyệt vọng đó, bản thân phấn đấu cả đời, dùng mọi thủ đoạn, dùng mọi tâm cơ, chịu biết bao khổ sở, chịu bao tội ác, trải qua bao nhiêu hiểm nguy chỉ vì mục tiêu đó, nhưng giờ kẻ đánh gục mình lại không phải kẻ thù mà là việc mục tiêu này trước nay không hề có liên quan gì tới mình.



Lúc này mới biết mình chỉ là công cụ, một thứ vũ khí.



Đó chưa phải điều tuyệt vọng nhất, tuyệt vọng nhất là vô số thi thể của bản thân mình dưới hố sâu tạo hóa thần khí. Thì ra mình đã chết vô số lần vì mục tiêu này...



- Ta hận Phục Hy thần tộc các ngươi! Ta hận nhân tộc các ngươi! Các ngươi quá tàn nhẫn...



Tư Mệnh nhìn Chung Nhạc, Phù Kỳ Chi, Phù Viêm Sơn.



Chung Nhạc gật đầu:



- Ngươi nên hận.



Phù Kỳ Chi và Phù Viêm Sơn căng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3177859/chuong-2000.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 2000: Tộc nhân
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.