Vị tồn tại kia đứng thẳng trên Phù Sơn, cũng không nhìn về phía hai người Chung Nhạc, mà nhìn chằm chằm về phía Phù Tang Thần Thụ, tựa hồ bị dị động của cây Phù Tang Thần Thụ này kinh động, chạy tới kiểm tra.
- Tiền bối!
Chung Nhạc tiến lên, nói:
- Ta muốn mượn Phù Tang Thần Thụ dùng một lát, bởi vậy mới quấy nhiễu sự tu dưỡng của cây này, tiền bối…
- Không cần gọi ta tiền bối!
Gã Thần Nhân từ trong Hỗn Độn đi ra kia khẽ lắc đầu, nói:
- Ngươi muốn sử dụng cây này, ta không ngăn cản ngươi! Lúc đó ta cũng chỉ là mượn dùng mà thôi. Bất quá, sau khi sử dụng xong cây này, ngươi cần phải trả lại! Nhất định phải trả lại, cắm trở lại trong Hỗn Độn. Cây này vốn không thuộc về ngươi. Nếu ngươi không trả, tất có đại nạn!
Chung Nhạc gật đầu một cái. Thân hình gã Thần Nhân kia lóe lên, biến mất không thấy đâu nữa.
- Thật là quái nhân!
Chung Nhạc lắc lắc đầu, nghi hoặc nói:
- Bất quá, hắn nói cây Thần thụ này không thuộc về ta, lẽ nào Phù Tang Thần Thụ còn có chủ nhân khác? Kỳ quái! Chủ nhân của cây Thần thụ này là ai?
Kim Ô Thần Đế cũng vô cùng nghi hoặc. Ngay cả hắn cũng không động dụng được Phù Tang Thần Thụ. Mặc dù hắn một mực vẫn luôn sống trên cây, nhưng hoàn toàn không thể thôi động uy năng của cây này, chỉ có thể hái lấy Hỗn Độn Quả trên cây, bẻ gãy một hai cành lá tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3177762/chuong-2048.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.