- Thiên, ta cho rằng chúng ta là minh hữu!
Trên khuôn mặt không có ngũ quan của Thiên hiện ra một cái miệng, mỉm cười nói:
- Đó là trước đây! Thời điểm Phục Mân Đạo Tôn còn tại thế, chúng ta là minh hữu, nhưng hiện tại Hắc Đế đã trở thành chướng ngại của ta!
Hắc Đế khẽ gật đầu một cái, quay sang nhìn về phía Càn Đô Thần Vương:
- Càn Đô đạo hữu trước giờ vẫn luôn không tranh với đời, sao hiện tại cũng nhúng tay vào vũng nước đục này?
Càn Đô Thần Vương thở dài một tiếng, nói:
- Thân ăn nhờ ở đậu, không thể không có chút biểu hiện. Xin Hắc Đế thứ lỗi!
Ánh mắt Hắc Đế quét về phía Tương Vương, cười lạnh một tiếng, nói:
- Tương Vương, ngươi thật to gan!
Tương Vương khẽ rụt đầu một cái, nhỏ giọng nói:
- Ta cũng không có cách nào! Ai bảo ta cũng là thân ăn nhờ ở đậu chứ? Hơn nữa, Hắc Đế ngươi đừng quên, trước đây các ngươi từng ám toán qua ta, hiện tại ta bất quá chỉ là ăn miếng trả miếng mà thôi!
Hắc Đế cười lạnh một tiếng, ánh mắt dời qua trên người Táng Linh, lại nhìn về phía Mẫu Hoàng Đại Đế, cười lạnh một tiếng, nói:
- Sinh linh Hậu Thiên cũng xứng đánh một trận với ta?
Mẫu Hoàng Đại Đế cười khanh khách, nói:
- Hắc Đế đừng hiểu lầm! Lần này chúng ta tới đây cũng không phải là vì đối phó ngươi, mà là muốn đối phó Đạo Thần. Ngươi bất quá chỉ là đồ vật tặng kèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3177742/chuong-2056.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.