Một vị nữ đế da sần sùi lộ vẻ không nỡ nói nhỏ:
- Minh Di sư huynh, hắn đã rất thảm rồi, ngươi hà tất…
Minh Di Đế lạnh lùng nói:
- Hắn thảm? Hắn thảm hơn chúng ta sao? Thảm hơn Phục Hy thần tộc sao? Có thảm được hơn những đồng đạo theo Đạo Tôn không? Đến giờ hắn còn không đứng dậy được, nhu nhược như vậy, không xứng để nói chuyện với chúng ta! Ngươi có bản lĩnh thì đứng thẳng dậy nhìn vào mắt nói chuyện với bọn ta!
Phục Thương cố gắng đứng thẳng dậy nhưng rồi lại cúi xuống, nước mắt giàn giụa.
Minh Di Đế lộ sự thất vọng, cười:
- Hổ phụ sinh khuyển tử, hổ phụ sinh khuyển tử… Ngươi ấy, mãi mãi không thể gượng dậy được. Khởi Minh thái tử, ngươi lui đi. Những lão già bọn ta lần này không phải vì Phục Hy thần tộc các ngươi, cũng không phải thời đại Địa Kỷ mà là vì sự tự do của bản thân, cũng là vì đạo, giao lưu với tiểu Đạo Hữu vì đạo. Nếu chết vì đạo cũng không có gì hối hận!
Đầu của Phục Thương gần như chạm đến chân, cố gắng đứng thẳng lưng dậy mà không thể, run rẩy nói:
- Ta…
- Cút!
Minh Di Đế nộ phát xung quan, quát lớn:
- Ngươi cút ra cho ta!
Phục Thương trầm mặc, di chuyển thân người.
Minh Di Đế khinh bỉ nhìn hắn chầm chậm rời đi, càng thêm thất vọng, lạnh lùng nói:
- Ngươi cũng xứng với họ Phong sao?
Phong Hiếu Trung đột nhiên nói:
- Hoàng thái tử,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3177614/chuong-2121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.