Nếu quân đội chinh chiến giết chóc, chiến tử nơi sa trường, oán niệm tuy mạnh nhưng oan có đầu nợ có chủ, chia ra tới từng thần ma thì cũng không phải gì to tát.
Khi ấy cho dù Chung Nhạc là thống soái, oán niệm các thần ma chiến tử cũng không phải quá mạnh, dựa vào khí vận của hắn có thể chịu đựng được.
Nhưng giờ vô số thần ma chết trong tay chư đế, mà chư đế vốn dĩ đã chết, oán niệm không thể rơi xuống họ, vậy thì phải một mình người điều khiển chư đế là Chung Nhạc phải gánh chịu, như vậy oán niệm sẽ cực kỳ nặng nề.
- Oán niệm?
Thiên Tơ nương nương cười:
- Để phu phụ Thương Hải, Kỷ Yên hóa giải là được, họ còn thiếu chút nữa mới thành đế, chưa biết chừng có thể mượn cơ hội này để thành đế.
Mặc Ẩn lắc đầu, có chút lo lắng:
- Bình thường thì còn được, nhưng chúa công trước kia sát kiếp quá nhiều, đế chiến cũng là chúa công chủ đạo, vốn đã tích lũy oán niệm của vô số sinh linh, giờ thêm lần này nữa thì sẽ không phải vừa đâu.
Thiên Tơ nương nương không hiểu, Vân Quyển Thư nói:
- Chết trong tay ba nghìn đại đế còn có rất nhiều đế cấp, Thần Vương, oán niệm đó đến ngay cả Thiên cũng không dám dây vào.
Thiên Tơ nương nương căng thẳng, lúc này mới cảm thấy khủng khiếp.
Thiên cũng không dám dây dưa thì oán niệm khủng khiếp tới mức nào chứ? Chỉ sợ có thể lấy đi khí vận cả đời Chung Nhạc!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3177602/chuong-2128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.