- Thắng rồi...
Vân Quyển Thư, Mặc Ẩn và Thiên Tơ nương nương có cảm giác vô lực, giống như trút được gánh nặng. Thắng rồi, cuối cùng cũng thắng rồi, hòn đá đè nặng trong tim cuối cùng cũng biến mất, không cần lo lắng cho an nguy của Chung Nhạc nữa.
- Thắng rồi!
Đột nhiên có thần ma hét lên, rồi tiếng hoan hô lan nhanh như ôn dịch, Thất Đạo Luân Hồi sát trận kiên cố tự động tan rã, vô số thần ma chạy như điên, phấn khích hò hét, ném thần binh lên trời, thậm chí áo giáp trên người họ cũng cởi và ném đi hết.
- Chúng ta thắng rồi!
Tiếng hoan hô trào dâng như thủy triều, cuốn qua cả khu thứ bảy luân hồi, xông thẳng tới vũ trụ cổ!
- Giữ trận! Giữ trận!
Mặc Ẩn cuống cuồng quát lên:
- Trận pháp không được hỗn loạn! Tất cả đứng yên, nhặt binh khí lên, mặc á giáp vào! Đây là chiến trường, là chiến trường!
Tiếng của hắn giữa hàng trăm triệu vạn tiếng hét thì chẳng là gì, căn bản chẳng một ai nghe hắn. Mặc Ẩn đai nộ, lấy ra những cây đồ đằng trụ liên lạc với tướng lĩnh các quân, định liên lạc với các Đế Quân, Đại Đế đó, nhưng Thiên Tơ nương nương giữ hắn lại, lắc đầu cười:
- Mặc sư huynh, để họ vui vẻ đi, trận thắng này họ chờ đợi quá lâu rồi.
- Chiến sĩ, lẽ nào lại có thể bỏ binh khí, chiến giáp?
Mặc Ẩn lắc đầu:
- Giờ chỉ mới chết có một Mục Tiên Thiên, các nơi trong vũ trụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3177586/chuong-2136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.