Bá!
Đao quang rọi sáng Hư Không Giới, chém về phía Đại Tư Mệnh!
Đại Tư Mệnh giơ tay lên, bắt lấy đạo đao quang này, thân thể khẽ chấn động, rốt cuộc khiến cho đạo đao quang vũ động kia dừng lại.
- Đa tạ Bệ hạ đã giáo huấn!
Đại Tư Mệnh cúi đầu nhìn xuống bàn tay chảy máu của chính mình, thần sắc hoang mang trong mắt dần dần thối lui, nói:
- Đạo tâm của Bệ hạ khiến cho ta bội phục! Xin được thụ giáo!
Chung Nhạc thu đao, Tiên Thiên Thần Đao tản đi, mỉm cười nói:
- Ngươi đã vô địch quá lâu rồi, cũng nên gặp phải một chút ngăn trở!
Đại Tư Mệnh giơ tay lên, nâng Sinh Mệnh Cổ Thụ lên, đột nhiên xa xa gật đầu một cái về phía sâu bên trong Hư Không Giới, sau đó xoay người rời đi.
Chung Nhạc quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ở chỗ sâu nhất bên trong Hư Không Giới, cặp mắt Đại Toại lóe sáng, giống như hai khỏa Thái Dương chiếu rọi.
Chung Nhạc khom người bái kiến. Thần thức của Đại Toại ba động, thâm nhập vào đại não của hắn:
- Bệ hạ, ngươi hành sự quá mức âm u bá đạo rồi!
Chung Nhạc khẽ mỉm cười, hỏi:
- Tiên tổ, Hư Không Giới còn có thể kiên trì được bao lâu nữa?
- Một ngàn năm!
Thân thể Chung Nhạc đại chấn, chậm rãi nói:
- Hành sự không âm u, không bá đạo, làm sao có thể cứu Hư Không Giới? Làm sao có thể cầu thắng?
Dứt lời, liền xoay người rời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3177463/chuong-2195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.