Chung Nhạc khom người thi lễ với Lôi Trạch và Hoa Tư, sau đó xoay người rời đi. Đại Toại nhìn theo bóng dáng hắn đi xa, đột nhiên thở dài một tiếng.
Một vị Tiên Thiên Tế Tự Thần đầu gà thân người trong hai mươi vị Thánh Đế mở miệng hỏi:
- Sao sư tôn lại nói hài lòng, lại nói sợ hãi? Sao lại không trả lời câu hỏi của Đế Nhạc Bệ hạ?
Lôi Trạch và Hoa Tư cũng có chút không hiểu, mỉm cười hỏi:
- Ngươi không muốn nói cho hắn biết, có thể nói cho chúng ta biết không?
- Ta bởi vì hắn vẫn còn sống mà hài lòng, lại bởi vì hắn vẫn còn sống mà sợ hãi! Hết thảy tựa hồ cũng sớm đã có định trước. Trì hoãn càng lâu, liền đại biểu cho biến cố tương lai càng lúc càng mãnh liệt. Trận đại biến cố kia khiến cho ta cũng có chút sợ hãi, không biết có bao nhiêu người sẽ phải chết đi…
Đại Toại trầm mặc trong chốc lát, nói:
- Ta không đành lòng nhìn hắn dọc theo con đường đã định trước sẽ thất bại kia mà tiếp tục đi tiếp, nhưng lại không thể không để cho hắn tiếp tục đi tiếp!
- Không thể không để cho hắn tiếp tục đi tiếp?
Hai mươi vị Thánh Đế và Hoa Tư, Lôi Trạch đều thoáng ngẩn người. Đại Toại nhìn về phía bọn họ, trong mắt cũng lóe lên một tia thương hại, nói:
- Hoàng Triều của Đế Nhạc cường giả xuất hiện lớp lớp, nhưng tương lai có thể có bao nhiêu người tiếp tục sống sót, vẫn là chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3177391/chuong-2233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.