- Nếu chuyện xảy ra đột nhiên, ta không cứu kịp Càn Đô thì sao?
Chung Nhạc nhìn về phía nàng, Tư Mệnh cũng đang nhìn về phía hắn, ánh mắt hai người giao nhau. Ánh mắt của hai người đều thâm thúy như vậy, chạm thẳng tới trong lòng đối phương.
- Ta đã minh bạch!
Tư Mệnh nhàn nhạt nói:
- Nếu là như vậy, ta sẽ giết chết Càn Đô, sẽ không để cho Thiên thôn phệ hắn!
Chung Nhạc đứng dậy, nói:
- Giết chết Càn Đô là kế sách hạ hạ, chưa tới lúc khẩn yếu quan đầu…
- Ta minh bạch!
Tư Mệnh đứng dậy đưa tiễn, nói:
- Nếu Càn Đô bị Thiên thôn phệ, thực lực của Thiên sẽ tăng nhiều, nguy hại sẽ càng lớn hơn. Sự tình ngươi làm không được, ta làm giúp ngươi. Phục Hy, ngươi đã là một Tộc trưởng hợp cách rồi!
- Tộc trưởng hợp cách?
Chung Nhạc lắc lắc đầu, cười khổ nói:
- Nhưng lại không phải là một bằng hữu hợp cách!
Tư Mệnh lạnh nhạt nói:
- Đế Hoàng không cần bằng hữu! Bệ hạ dự định làm sao tìm được Luân Hồi Thánh Vương?
- Luân Hồi Thánh Vương ở trong tối, ta ở ngoài sáng! Ta không cần đi tìm hắn, bản thân hắn sẽ tới tìm ta!
Chung Nhạc rời đi, lạnh nhạt nói:
- Hắn hẳn là cũng đi theo đám người Khởi Nguyên nhìn thấy qua hình ảnh tương lai, tất nhiên sẽ biết rõ trong hình ảnh tương lai không có bóng dáng của hắn. Đây chỉ có hai loại khả năng. Thứ nhất là hắn đã chết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3177334/chuong-2263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.