Chương trước
Chương sau
- Lần này ta đi một vòng, đã thuyết phục được sáu trăm vị Đại Đế dưới trướng Thái Hoàng, lại liên lạc với các Tân Đế không nghe chiếu không nghe tuyên, khuyên được một ngàn tám trăm vị Tân Đế tương trợ. Chỉ cần Bệ hạ khởi sự, bọn họ liền khởi nghĩa vũ trang, hưởng ứng Bệ hạ!

Hách Liên Khuê Ngọc mừng rỡ, thở dài nói:

- Vô Kỵ tiên sinh thật đúng là phúc tinh của ta! Ta đạt được hai ngàn bốn trăm vị Đại Đế này tương trợ, giang sơn của Thái Hoàng cũng đã có một nửa rơi trong tay ta! Tiên sinh công cao hàng đầu, đáng nhận một cái cúi đầu của ta!

Hắn khom người liền bái, Phong Vô Kỵ vội vàng hoàn lễ, hai người nhìn nhau cười lớn, quân thần thấu hiểu lẫn nhau.

Trường Sinh Đế e ngại Phong Vô Kỵ xui xẻo, vội vàng rời xa hắn một chút, cười lạnh một tiếng, nói:

- Vô Kỵ tiên sinh, ngươi là con trai của Phong Đạo Tôn, lại là huynh đệ với Hoài Ngọc Đại Đế. Lên chiến trường, ta sợ ngươi sẽ phản bội!

Phong Vô Kỵ nghiêm nghị nói:

- Trường Sinh đạo huynh có thể yên tâm! Lên chiến trường, ta tự sẽ khuyên bảo đệ đệ ta, khiến hắn bỏ gian tà theo chính nghĩa, cùng nhau tương trợ Bệ hạ! Nếu hắn không chịu, ta tất nhiên sẽ chém hắn! Trường Sinh đạo huynh cùng với Bệ hạ trở lại Thánh địa của Hách Tư thị trước, trợ giúp các vị cường giả Hách Tư thị thành Đế, chuẩn bị khởi sự khởi nghĩa! Chỉ đợi tin tức của ta truyền tới, liền mời chư quân cộng đồng xuất kích, đuổi bạo quân xuống đài!

Tinh thần đám người nhất thời đại chấn, mỉm cười nói:

- Vậy ta đợi tin tức tốt của tiên sinh!

o0o

Hơn mười năm sau, Hách Tư thị có hơn ba trăm vị Tân Đế xuất hiện, nhất thời kinh hãi thiên hạ, chấn động khắp vũ trụ Hồng Hoang.

Tổng số Đại Đế Hách Tư thị cộng lại đã vượt qua bốn trăm tôn, có thể nói là đệ nhất Đại tộc, cho dù là Phục Hy thị, Lôi Trạch thị và Hoa Tư thị cộng lại, chỉ riêng số lượng Đại Đế cũng là thúc ngựa không bằng.

Hiện tại lại có người tạo thế, nói Hách Tư thị cũng là huyết mạch của Hoa Tư thị, Hoa Tư nương nương và Hậu Thổ nương nương cũng là tổ tiên của Hách Tư thị, Hách Tư thị và Phục Hy thị là chủng tộc huynh đệ. Nếu hiện tại Hách Tư thị lớn mạnh, sao Thái Hoàng lại không thoái vị nhường hiền, nhường Đế vị lại cho chủng tộc huynh đệ?

Còn có lời đồn nói, đương kim Tộc trưởng Hách Tư thị Hách Liên Khuê Ngọc hùng tài vĩ lược, có khí khái thiên địa hùng chủ, quảng giao chiêu hiền đãi sĩ, hào kiệt tụ tập dưới trướng đông đúc, nhao nhao đầu nhập vào, đều tán dương tài trí của Hách Liên Khuê Ngọc.

Còn có lời đồn đãi, nói Đế tử Đế gia tửu sắc vô độ, hoang dâm vô đạo, ở nơi nào đó khi nam phách nữ, ở nơi nào đó lạm sát kẻ vô tội, nói tới có chứng có cớ, ngay cả tên họ kẻ bị hại cũng đều có rõ ràng.

Loại lời đồn này càng lúc càng nhiều, truyền khắp các nơi. Có một đám thảo dân nghị luận xôn xao, thêm mắm dặm muối, chậu phân từng chậu từng chậu chụp lên trên đầu Thiên Đế gia.

Mà vào lúc này, các nơi lại có tà ma tác loạn, mấy năm liên tục thiên tai, còn có cường hào dung túng yêu ma quỷ quái cướp bóc thôn phệ bách tính, công kích Nhân Tộc.

Nhân Tộc trên các khỏa Tinh cầu mời Thần Nhân xuất thế, tru diệt yêu nghiệt tà ma, lại bị người khác âm thầm vu oan, nói là Nhân Tộc tàn sát kẻ vô tội, hủy diệt rất nhiều chủng tộc.

Thiên hạ này càng lúc càng loạn, mà Đạo thân Dịch tiên sinh của Chung Nhạc ngồi cao ở trên Thiên Đình lại là một bộ lẩm cẩm, chính mình rất ít lý chính, đều là để cho đám người Vân tướng xử lý.

Vân tướng điều động đại quân Phục Hy Thần Tộc, trấn áp khắp nơi, thủ đoạn tàn nhẫn, lại bị lời đồn thêm mắm dặm muối truyền đi, nói Bệ hạ vô cớ diệt tộc, bạo quân tàn bạo vô đức.

o0o

Một năm này, khu Luân Hồi thứ bảy, bên dưới Đạo Giới, Thánh địa Luân Hồi đột nhiên xác nhập, ầm ầm vang dội. Từng đạo từng đạo quang mang bùng phát, xung thiên oanh tiêu, quang mang diệu thế. Hai tòa Thánh địa Luân Hồi rốt cuộc dung hợp cùng một chỗ, biến thành một tòa.

Trong Thánh địa Luân Hồi, Luân Hồi Thánh Vương chuyên tâm tế luyện Dị bảo Luân Hồi Thung, chính là thân cây Sinh Mệnh Cổ Thụ, đứng sừng sững trong Thánh địa Luân Hồi, dẫn động đại đạo của khu Luân Hồi thứ bảy tới triều bái, lộ ra dị thải, hình thành cảnh tượng Vạn Đạo Đại Luân Hồi đồ sộ.

Lúc này, khắp các nơi trong vũ trụ lại có ngàn hoa vạn thảo, đất chảy kim tuyền, trong ngàn hoa mọc lên bia văn, trên bia văn có khắc mấy chữ: Thái Hoàng sẽ chết, Hách Hoàng lên thay.

Mà đất chảy kim tuyền, trong kim tuyền có hoa sen, trong hoa sen có sách, trong sách viết Thần Kỷ Thái Hoàng Lịch. Mở ra nhìn lại, Thái Hoàng Lịch chỉ ghi chép tới năm nay liền đã dừng lại, phía sau chính là Hách Hoàng Lịch, viết mấy chữ Hách Hoàng Nguyên Niên.

Đồng thời, bách tính các tộc các nơi lại nhiều lần có Thần Nhân báo mộng, trong mộng nói Thái Hoàng vô đức, thương thiên quyết định lập Tân Đế khác, lệnh cho lê dân bách tính ủng hộ Hách Tư thị.

Hách Liên Khuê Ngọc trải qua một phen tạo thế, rốt cuộc một ngày này tuyên bố xưng Đế khởi nghĩa, thảo phạt hôn quân vô đạo.

Nhất thời các lộ chư hầu các tộc thiên hạ nhao nhao hưởng ứng, khắp các giới trong vũ trụ, tinh hỏa khắp nơi trên mặt đất, đều đã đánh lên cờ hiệu phạt hôn quân vô đạo, lập Tân Đế khác, xua quân tiến công Thần thành các nơi. Có chút Thống soái của Thần thành chính là Đại Đế, bị Phong Vô Kỵ thuyết phục, nghe tin cũng nhao nhao khởi nghĩa, tuyên bố tạo phản.

Khắp các nơi trong bốn giới, trong cùng thời gian nhất thời loạn thành một đoàn. Trong Ba ngàn Lục Đạo Giới, Chung Hoàng Thần trấn áp các lộ phản loạn, bận rộn sứt đầu mẻ trán. Mà trong Vũ trụ Cổ lão, đám người Chung Hiếu Văn cũng bận rộn trấn áp các lộ phản loạn, không kịp ngơi tay.

o0o

Một ngày này, Mẫu Hoàng Đại Đế đi tới Vãng Sinh Cung, cầu kiến Tư Mệnh nương nương, nói:

- Lão thân thọ mệnh đã tận, hôm nay sẽ phải chết, muốn cầu kiến nương nương lần cuối, nói một tiếng vĩnh biệt!

Tư Mệnh nương nương lệnh cho cung nữ để nàng tiến vào. Vào tới đại cung, Mẫu Hoàng Đại Đế ngồi xuống, nói:

- Nương nương, hôm nay ta đặc biệt tới từ biệt. Thọ nguyên linh hồn ta đã hết, không thể tiếp tục sống nữa. Ngươi là thân nhân duy nhất của ta, cho nên mới tới đây từ giã. Vừa rồi ta ở bên ngoài đã nhìn thấy Thánh địa của Càn Đô Thần Vương, chẳng lẽ Càn Đô Thần Vương đã di cư tới đây sao?

Tư Mệnh nương nương nói:

- Bệ hạ lo lắng Thiên sẽ đối phó Càn Đô đạo huynh, bởi vậy để hắn lưu ở phụ cận, ta và hắn cũng tiện hai bên chiếu ứng lẫn nhau!

Mẫu Hoàng Đại Đế mỉm cười, nói:

- Bệ hạ suy nghĩ chu đáo a! Nương nương, mấy ngày sắp tới lão thân sẽ hồn phi phách tán, lẽ nào nương nương không có lời gì muốn nói với lão thân sao?

Tư Mệnh nương nương suy nghĩ một chút, cực kỳ nghiêm túc nói:

- Bà ngoại, nếu ngươi không tìm chết, ngươi sẽ không chết!

Trong lòng Mẫu Hoàng Đại Đế đại chấn.

Tư Mệnh nương nương đứng dậy, nhẹ nhàng phất tay áo. Vãng Sinh Luân thật lớn vô thanh vô tức cuộn trào, phiêu phù sau lưng nàng, đạm mạc nói:

- Thiên đã tới rồi, bổn cung đi tới nghênh tiếp! Bà ngoại, ngươi có muốn đi theo không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.