Chương trước
Chương sau
Vân Quyển Thư lau đi nước mắt, đứng dậy nghiêm nghị nói:

- Nếu đã như vậy, kính xin các vị Lão tổ tông nghe theo hiệu lệnh của ta!

Bốn vị tồn tại cổ lão nhất tề nói:

- Xin Vân tướng cứ việc phân phó!

o0o

- Đạo quang Đạo Giới…

Trong Lăng Tiêu Bảo Điện, Dịch tiên sinh lẳng lặng đứng trước cửa sổ. Hắn là Đạo thân của Chung Nhạc, chiến lực cũng không xuất chúng, nhiều nhất chỉ là tương đương với Thiên mà thôi. Trận chiến này, hắn không thể đích thân tham dự. Nếu bản thân hắn chết trận, chân thân lại không thể xuất quan, đã không còn Thiên Đế tọa trấn Thiên Đình, vậy toàn thể Hoàng Triều sẽ liền sụp đổ tan tành trong nháy mắt.

Hắn chỉ có thể tọa trấn ở nơi này, thân là biểu tượng của Hoàng Triều, ngồi xem đám Thần Ma kia, đám Đại Đế kia, ngồi xem thân hữu của chính mình, con cái của chính mình liều mạng vì cái Hoàng Triều này.

Có hắn tọa trấn ở nơi này, Hoàng Triều vẫn còn lực ngưng tụ.

Hắn không nói cho Vân Quyển Thư biết bản thân không cách nào giải quyết được Đạo quang Đạo Giới. Uy lực của Đạo quang Đạo Giới đã vượt qua sự tưởng tượng của hết thảy mọi tồn tại. Trên thế gian hẳn không nên có loại thần thông này, hẳn không nên có loại uy năng này, nhưng nó hết lần này tới lần khác lại tồn tại, hết lần này tới lần khác lại xuất hiện.

Đạo quang mang này hoàn toàn bỏ qua hết thảy mọi thần thông đạo pháp, hoàn toàn bỏ qua bất luận Thần binh Đế binh gì. Toàn bộ thần thông của Chung Nhạc đều bị đạo Đạo quang này cắt ra, không thể ngăn cản được. Chung Nhạc ở trong Luân Hồi Thiên Cầu, mượn Thiên Cầu để suy diễn biện pháp khắc chế đạo Đạo quang này. Hắn đã thôi diễn ra ức vạn loại thần thông có uy năng cường đại tới cực điểm, nhưng hết thảy đều bị đạo Đạo quang kia cắt ra. Hắn còn thôi diễn ra các loại thần thông quỷ dị, nhưng cũng đều không thể ngăn cản được đạo Đạo quang kia chút nào.

Hắn thậm chí còn tế khởi kiện Mộ Cổ của Khởi Nguyên Đạo Thần đã được chữa trị hoàn chỉnh kia, nhưng cũng dễ dàng bị Đạo quang chém đứt, cắt Mộ Cổ thành hai mảnh.

Đạo Đạo quang kia không gì không phá, nhưng uy năng vẫn không có bất luận hao tổn gì, vẫn như cũ phi hành xuyên toa trong Luân Hồi vô tận, chưa giết chết hắn thề không bỏ qua.

Thần thông đáng sợ như vậy, Chung Nhạc vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

Thần thông không thể giải như vậy, hắn cũng lần đầu tiên nhìn thấy.

Hắn đã phá hết thảy thần thông đạo pháp trong thiên hạ, kết quả rốt cuộc đã gặp phải một loại thần thông không thể giải, thần thông do Đạo Giới phát ra.

Hắn nói với Vân Quyển Thư, chỉ cần Đạo quang bị phong ấn trong Luân Hồi vô tận sẽ không có trở ngại gì lớn với hắn. Những lời này thuần túy chỉ là an ủi. Tạo nghệ của Luân Hồi Thánh Vương ở trên Luân Hồi không thua kém gì hắn, nếu hắn đối chiến với Luân Hồi Thánh Vương, vậy Luân Hồi Thánh Vương nhất định sẽ phát khởi thế công nhằm vào vô tận Luân Hồi của hắn.

Đạo Đạo quang kia tuyệt đối sẽ bị Luân Hồi Thánh Vương phóng xuất ra, tìm cách lấy tính mạng của hắn.

- Phong sư huynh, ngươi vẫn là không thể nhảy ra Bẫy rập Đạo Thần, không thể hạ giới sao?

o0o

Vào lúc này, Thiên đã tập kết đại quân, mấy lần tấn công Ly Thành. Nhưng Vân Quyển Thư thôi động Vũ trụ Thiên đồ, trận pháp sáu mươi bốn tòa Thần thành vận chuyển, giống như Chung Nhạc đích thân xuất thủ vậy. Uy năng khủng bố khôn cùng bạo phát, diệt tuyệt hết thảy, giết chết không biết bao nhiêu Thần Ma, đã chém chết hơn mười vị Đại Đế.

Một kích này trực tiếp san bằng tinh không vô tận, không biết bao nhiêu tinh tú trực tiếp bốc hơi, không còn sót lại chút gì.

Thiên suất lĩnh Tuấn Nguyệt Thần Vương đích thân xuất chiến. Sau một khắc, Tuấn Nguyệt Thần Vương và Thiên đồng thời gặp nạn, cơ hồ bị một đạo đao quang chém đứt đầu.

Một kế không thành, Thiên lại ra một kế khác. Hắn lệnh cho Hách Liên Khuê Ngọc phân binh sáu mươi bốn đường, ở bên ngoài sáu mươi bốn tòa Thần thành đều có một chi đại quân trú đóng ở đó, chuẩn bị bất cứ lúc nào xông lên chém giết.

Sau đó Thiên hạ lệnh, sáu mươi bốn chi đại quân đồng thời tiến công sáu mươi bốn tòa Thần thành. Đại quân Thần Ma sáu mươi bốn tòa Thần thành đồng thời lâm vào đại chiến, khiến cho Vân Quyển Thư không thể mượn Vũ trụ Thiên đồ thôi động lực lượng của sáu mươi bốn tòa Thần thành, thi triển ra thần thông của Chung Nhạc.

Một chiêu này cực kỳ tinh diệu. Vân Quyển Thư dù sao cũng là dựa vào Vũ trụ Thiên đồ thống nhất lực lượng của sáu mươi bốn tòa Thần thành. Chỉ cần đồng thời chế trụ Thần Ma của sáu mươi bốn tòa Thần thành, sẽ có thể khiến cho Vân Quyển Thư không thể thi triển ra loại lực lượng này.

Bất quá, sau một khắc, sáu mươi bốn tòa Thần thành đột nhiên phát sinh biến hóa kỳ dị. Từng tòa từng tòa Thần thành giống như một kiện cơ khí vô cùng tinh vi. Gạch đá tường thành không ngừng di chuyển biến hóa, hoang mạc biến thành hồ nước, dòng sông biến thành bình nguyên, núi non biến thành vực sâu, minh nguyệt biến thành thái dương, cung điện biến thành tường thành…

Từng tòa từng tòa Thần thành đều có thuộc tính trong Lục Thập Tứ Quái, mà vào lúc này, thuộc tính của từng tòa từng tòa Thần thành hoàn toàn thay đổi, giết cho vô số Thần Ma dưới trướng Hách Liên Khuê Ngọc tơi bời hoa lá, tử thương vô số, không thể chiếm được nửa phần tiện nghi.

Trước sáu mươi bốn tòa Thần thành máu chảy thành sông, thi đổ như núi. Hách Liên Khuê Ngọc vội vàng chạy tới ứng cứu, cũng suýt chút nữa luân hãm trong Càn thành. Thiên và Tuấn Nguyệt Thần Vương dự định nhân cơ hội tiêu diệt mấy tòa Thần thành, không ngờ Âm Dương Bát Quan đột nhiên bộc phát uy năng mãnh liệt, thôi động Luân Hồi Thiên Cầu, chém thẳng ra một đạo quang mang. Thiên và Tuấn Nguyệt Thần Vương không thể không vội vàng bỏ chạy thoát thân.

- Cải biến thuộc tính lực lượng của Thần thành, không phải là Vân Quyển Thư, mà là đám Thần Ma Tứ Tượng Bát Quan bọn Thiếu Âm Thiếu Dương Thái Âm Thái Dương!

Hách Liên Khuê Ngọc thống lĩnh tàn binh bại tướng rút lui, đột nhiên bị Thiên dùng pháp lực cuốn lên, càng lên càng cao, cũng không bao lâu đã đứng ở địa phương cực cao trong vũ trụ. Thiên giơ tay chỉ xuống dưới, nói:

- Vân Quyển Thư không tầm thường a! Sau sáu mươi bốn Thần thành còn có Bát Quan, sau Bát Quan còn có Thần Ma Thái Cực Thành. Tấn công sáu mươi bốn tòa Thần thành, Bát Quan thôi thúc Thần thành biến hóa, đánh vào Bát Quan, Thần Ma Thái Cực Thành thôi thúc Bát Quan biến hóa. Phân binh không phải là biện pháp! Đám Thần thành này căn bản khó có thể phá vỡ. Ba đại trí giả dưới trướng Thái Hoàng, Mặc Ẩn trí tuệ tề thiên, Vân Quyển Thư cũng rất bất phàm, biến trí tuệ thành thần thông! Không tầm thường! Thật sự bất phàm!

Hách Liên Khuê Ngọc cũng nhìn ra điểm hiểm ác, liên tục rùng mình mấy cái, nói:

- Thiên phụ nhất định là đã có thủ đoạn ứng phó a?

Thiên cười ha hả một tiếng, vạn phần tự phụ, nói:

- Tự nhiên là có! Vân Quyển Thư biến trí tuệ thành thần thông, quả thật không tầm thường! Nhưng trí tuệ biến thành thần thông dù sao cũng không phải là thần thông chân chính. Đám Đại Đế Lục Đạo Giới vẫn còn đang vây công Chung Hoàng Thần sao? Lâu như vậy rồi, vẫn chưa thể bắt lấy được bọn họ! Xem ra, còn cần ta tự mình đi một chuyến, tiêu diệt Chung Hoàng Thần và đám Phục Hy Địa Hoàng chuyển thế này!

Hách Liên Khuê Ngọc vội vàng nói:

- Ý của Thiên phụ là…

- Dùng Ba ngàn Lục Đạo Giới cắt ra sáu mươi bốn tòa Thần thành!

Thiên điềm nhiên nói.

Hách Liên Khuê Ngọc liên tục rùng mình mấy cái, lẩm bẩm:

- Chỉ sợ sẽ có vô số sinh linh tử vong…

- Tính mạng của một đám kiến hôi, liên quan gì tới ta?

Thiên biến thành thiên khung lưu động, rất nhanh đã biến mất không thấy đâu nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.