Đột nhiên, một bàn tay thiêu đốt đại hỏa hừng hực từ trên không trung rơi xuống. Chung Thánh Võ tiếp được bàn tay này, ngẩng đầu nhìn lên, nói:
- Bàn tay Thiên rơi xuống nơi này, chúng ta có thể men theo quỹ tích rơi xuống của nó, nói không chừng có thể đi ra ngoài a!
Hắn phóng người bay lên, xông ra Thái Dương Cung, lại thấy phía trước luân hồi vô cùng vô tận, con đường bàn tay Thiên rơi xuống sớm đã hoàn toàn biến mấy, không thể men theo quỹ tích tìm được đường ra ngoài. Đúng lúc này, lại có một bàn tay nữa từ trên thiên không rơi xuống, mang theo khí Hỗn Độn cuồn cuộn.
- Bàn tay này là của ai?
Chung Thánh Võ nhất thời dại ra, bắt lấy đại thủ của Tứ Diện Thần, quan sát một phen, trong lòng thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ là bàn tay của Tứ Diện Thần? Bàn tay Tứ Diện Thần như thế nào cũng rơi vào trong Luân Hồi Hoàn rồi?
Hắn cũng không biết Luân Hồi Hoàn xoay chuyển thời không, luân hồi chuyển hóa, Tứ Diện Thần chạy tới cứu giúp Thiên, cũng bị luân hãm vào trong đó. Luân Hồi Hoàn này bên ngoài bất đồng với bên trong. Bên ngoài sẽ một lần lại một lần luân hồi, mà thời gian bên trong lại là thời gian bình thường.
Hắn quay về Thái Dương Cung, nói:
- Muốn rời khỏi nơi này, trừ phi có thể phá giải Đại đạo Luân Hồi và Đại đạo Không Gian Trụ Quang của Phụ hoàng. Ta không có bản lĩnh này!
Đây là một đạo khảo nghiệm. Phục Hy hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3177211/chuong-2323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.