Chiêu Đạo Giải thứ hai bạo phát, Luân Hồi Thánh Vương đỡ khiến thương thế càng thêm nặng, lại bay ngược về sau, bay xa hơn lần trước, nhưng vẫn nhanh chóng lấy lại thăng bằng, tiếp tục tiến về Thiên Đình.
Trong Vũ Trụ Thiên Đồ trên Thiên Đình, Vân Quyển Thư hộc máu ngã ra đất, khí tức cạn kiệt, nguyên thần rạn nứt như đồ gốm, có thể vỡ bất cứ lúc nào.
Nhục thân của hắn cũng không còn mảnh da lành lặn nào nữa, giống như mặt đất khô hạn lâu năm hay vỏ cây đầy vết nứt mai rùa. Vết thương lan khắp cơ thể hắn như một loại đồ đằng văn quỷ dị.
Hắn vốn là một nam tử phong thần tuấn lãng, thời gian qua là Thiên Thừa Tướng cao cao tại thượng lại càng thêm khí độ, nhưng giờ nằm gục trong Vũ Trụ Thiên Đồ như một quái vật xấu xí.
- Trí tuệ không địch lại được thần thông, trí tuệ không địch lại được thần thông… Ta không tin!
Vân Quyển Thư cố gắng đứng dậy, da thịt trên người đột nhiên rơi bịch bịch xuống đất, nguyên thần cũng đang trong quá trình tan rữa.
- Mặc sư đệ, ngươi đã chứng minh trí tuệ có thể tề thiên, vậy thì ta sẽ chứg minh trí tuệ có thể địch lại thần thông!
Hắn cuối cùng đứng vững, đang định thiêu đốt nguyên thần thì đột nhiên một đôi chân xuất hiện trong tầm mắt hắn. Chỉ nghe một giọng nói ôn hòa vọng lại:
- Vân ái khanh, Mặc Tướng rời bỏ trẫm ta đã đau lòng lắm rồi, sao trẫm có thể lại nhìn ngươi bỏ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3177182/chuong-2338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.