Chương trước
Chương sau
- Đem theo hắn đi, kẻ đáng thương cả đời không thoát ra được bóng đen.

Chung Hoàng Thần nhìn Phục Thương:

- Phụ hoàng đặt tên Tội cho hắn, cả đời gánh cá tên này, đây là cơ hội cuối cùng cho hắn đền tội rồi.

Phục Thương trầm mặc, thân người không còn run rẩy nữa.

- Hoàng Thần huynh, huynh ở lại.

Thánh Vũ Đế chần chừ một chút:

- Phục Hy thị cần giữ lại nòi giống. Chúng ta đi chuyến này chưa biết sống chết thế nào, nếu chúng ta thua hết thì dù sao vẫn còn có huynh.

Chung Hoàng Thần chau mày:

- Đệ trẻ hơn ta, đệ ở lại.

Thánh Vũ Đế cười:

- Phục Hy huyết mạch của huynh thuần tịnh hơn đệ. Huyết mạch của mẹ đệ quá mạnh, Phục Hy huyết mạch trong cơ thể đệ không thuần. Đệ không phải Phục Hy thuần chính. Ban đầu phụ hoàng cũng muốn huynh ở lại nên để Luân Hồi Hoàn cho huynh. Đệ và chư vị Địa Hoàng tiền bối chỉ là vào nhầm, giờ nên đi rồi.

Chung Hoàng Thần định nói thì Thánh Vũ Đế nháy mắt với mấy người Bào Hy Đế, tất cả đều ra tay đánh Chung Hoàng Thần rơi khỏi Luân Hồi đại đạo.

- Cửu ca!

Thánh Vũ Đế nhìn xuống nói lớn:

- Tiếp tục sống! Cứu được hậu thế, đừng để truyền thừa của Phục Hy bị đứt!

Chung Hoàng Thần bay lên đuổi theo Luân Hồi đại đạo, đột nhiên thời không lưu chuyển, hắn lại xuất hiện trong Thái Dương Cung.

Hắn ngẩng lên nhìn bóng mọi người biến mất trong không gian Luân Hồi Hoàn, sắc mặt thản nhiên, nói nhỏ:

- Luân Hồi Hoàn không giữ chân được ta. Cảm ngộ của các ngươi về Luân Hồi đại đạo đều trong đầu ta, cùng lắm là chết sớm mấy nghìn năm. Mấy nghìn năm ta không tin ta không tham ngộ được những lĩnh ngộ của các ngươi!

Thánh Vũ Đế cùng các vị Địa Hoàng bay ra khỏi Luân Hồi Hoàn, nhìn quanh thì thấy ba nghìn Lục Đạo Giới vốn dĩ rất lung linh giờ đã biến mất không còn, chỉ còn lại những ngôi sao tàn tạ, đó là Lục Đạo Giới tan tành khi vây giết họ.

- Trong trận chiến này chắc chắn ba nghìn Lục Đạo Giới sẽ hoàn toàn tan rã, Lục Giới lại sẽ chỉ còn Tứ Giới.

Bào Hy Đế cảm khái:

- Chỉ cần có chiến tranh thì phần lớn người chết người thương đều là lê dân bách tính.

Thánh Vũ Đế dẫn các vị Địa Hoàng vào khu thứ bảy luân hồi, lắc đầu nói:

- Không, sau khi Lục Đạo Giới bị hủy diệt chắc vẫn còn Ngũ Giới.

- Ngũ Giới?

Chư vị Địa Hoàng đều sững người, Thánh Vũ Đế đứng trong khu thứ bảy luân hồi nhìn trận chiến:

- Thực ra Đại Toại từ lâu đã có thể dựng lại Hư Không Giới, chỉ là bị Vân Tướng ngăn cản không cho hắn tạo lại. Vân Tướng biết chắc chắn sẽ có trận ác chiến này nên muốn đế triều và Phục Hy thị ta để lại một đường lui. Đó chính là Bỉ Ngạn Hoa và Hư Không Giới!

Chư vị Địa Hoàng ánh mắt sáng lên, nhịp thở cũng trở nên gấp gáp. Khuê Tích Đế tán thưởng:

- Vân Tướng trí tuệ đúng là thần nhập thánh, thật phi phàm!

Thảo An Đế gật gù:

- Hư Không Giới ngoài việc có thể cho linh hồn chiến tử bên ta vào hư không bảo toàn linh hồn, để lại căn cơ để trỗi dậy, tác dụng lớn nhất có lẽ là Ngũ Giới đại nhất thống…

Ngũ Giới đại nhất thống thần thông!

Tử Vi, Đạo Giới, vũ trụ cổ, khu bảy, cộng với Hư Không Giới, đại nhất thống thần thông với điều kiện Ngũ Giới Luân Hồi này!

Điểm quan trọng nhất, kỳ diệu nhất của loại thần thông này chính là chỉ có thể thi triển dựa vào Hư Không Giới. Hư Không Giới đã không còn là thế giới hoàn chỉnh, không có Đại Toại chủ động tái tạo Hư Không Giới, chỉ dựa vào hai mươi Thánh Đế, chỉ có thể cho Bỉ Ngạn Hoa bao trùm phạm vi không rộng, gồm cương vực của sáu mươi tư thần thành.

Trong vùng lãnh địa này, tiếp dẫn những thần linh ma linh tử nạn.

Đại đạo của Hư Không Giới thì tập trung trong Hư Không Giới không hoàn chỉnh này. Trong điều kiện ngoại giới chỉ còn Tứ Giới, kẻ địch cùng lắm chỉ có thể dùng đại nhất thống thần thông của Tứ Giới Luân Hồi, uy lực không lớn lắm.

Hư Không Giới chính là thế giới thứ năm của đế triều, có thể dùng Ngũ Giới Luân Hồi đại nhất thống thần thông. Uy lực của thần thông sẽ hơn đối thủ rất nhiều!

Cho dù Lục Đạo Giới không bị hủy diệt, đối phương có thể thi triển Ngũ Giới đại nhất thống thần thông thì đế triều có thể thi triển Lục Giới đại nhất thống thần thông, uy lực tuyệt luân!

Lục Giới đại nhất thống thần thông, là thần thông nhằm vào Đạo Thần, có khả năng chiến đấu với Đạo Thần!

Năm xưa vat thỉnh cầu Chung Nhạc chế tạo Luân Hồi Thiên Cầu. Mục đích đầu tiên chế tạo Luân Hồi Thiên Cầu chính là suy đoán sự biến đổi của thiên địa đại đạo sau khi một hoặc hai giới trong Lục Đạo Giới bị hủy diệt, suy đoán đại nhất thống thần thông trong điều kiện đó sẽ thi triển thế nào.

Trí giả như vậy rất hiếm, dự đoán tương lai, vạch ra kế hoạch cho mấy nghìn năm.

Kẻ địch chỉ thấy sáu mươi tư thần thành chứ không thấy cái hố khổng lồ sau khi chúng phá sáu mươi tư thần thành. Vân Quyển Thư đã đào hố xong lâu rồi, chỉ đợi chúng tự chôn thây dưới hố.

- Nếu không có Đạo Thần, chỉ dựa vào Vân Tướng là có thể định thiên hạ thái bình, trừ bỏ mọi cường địch.

Thái Hạo Đế thở dài:

- Đáng tiếc trận chiến này có Đạo Thần…

Mọi người tâm tình nặng nề, tiến về chiến trường. Đúng lúc này, đột nhiên có kịch biến, chỉ nghe tiếng răng rắc truyền tới, dị bảo Vũ Trụ Thiên Đồ vẫn là không thể chịu nổi sức mạnh quá lớn, cuốn trận đồ không ngừng tan rã, liên hệ với sáu mươi tư thần thành bị đứt dần!

Trên Thiên Đình, sức mạnh của đạo thân Chung Nhạc bắt đầu suy giảm nhanh chóng, không có Vũ Trụ Thiên Đồ trợ giúp, hắn không thể duy trì được trạng thái đỉnh phong của mình!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.