Chương trước
Chương sau
- Ngươi coi Đại Tư Mệnh như huynh trưởng, nhưng Đại Tư Mệnh lại phản bội ngươi. Không chỉ phản bội ngươi mà còn phản bội cả những Thần Vương trung thành với hắn. Ngươi vô cùng vô cùng hận hắn. Hắn phản bội ngươi, nên ngươi quyết định phản bội hắn. Đại Tư Mệnh thì đã chết, phản bội thế nào mới là sự phản bội tốt nhất?

Trong Khởi Nguyên thánh địa không có bất cứ âm thanh nào khác, chỉ có tiếng của Chung Nhạc vang vọng, nơi này vô cùng tịch mịch.

Thái Tuế Thần Vương lăn một vòng, cũng không biết Chung Nhạc đang nói chuyện với ai, trong lòng vô cùng khó hiểu.

- Thi thân của Đại Tư Mệnh rơi vào tay ta, thân thể không đầu biến thành Hỗn Độn Khí, rơi vào Hỗn Độn, trong đó một miếng thịt không bị luyện hóa, biến thành Thái Tuế.

Tiếng Chung Nhạc vọng tới, Thái Tuế Thần Vương tinh thần chấn động, Chung Nhạc đột nhiên nhắc tới hắn khiến hắn khá vui.

Chung Nhạc hỏi:

- Thái Tuế Thần Vương, năm xưa sao ngươi tới Thiên Đình?

Thái Tuế Thần Vương thành thật nói:

- Khởi Nguyên Đạo Thần nói ta là một miếng thịt từ tron Hỗn Độn, bất tử bất diệt, bất cứ ai cũng không thể giết được ta, mà ta vốn thích thôn phệ, có thể thôn phệ mọi thứ, thế là ném ta tới Thiên Đình đi ăn Luân Hồi Thiên Cầu.

Chung Nhạc cười:

- Sau đó thì sao?

- Sau đó ta bị các ngươi bắt được, bị đưa vào quân đội làm lương thực cho binh lính.

Thái Tuế Thần Vương bi phẫn nói.

- Có đau không?

- Đau!

Chung Nhạc mỉm cười:

- Ta tưởng rằng Khởi Nguyên Đạo Thần vẫn rất hận ngươi nên ném ngươi tới chỗ ta, ngươi bị trăm triệu thần vương ăn đương nhiên là sự báo thù hoàn hảo.

Thái Tuế Thần Vương không hiểu:

- Khởi Nguyên Thần Vương? Không, là Khởi Nguyên Đạo Thần ném ta tới Thiên Đình.

- Báo thù Thái Tuế Thần Vương, không thể khiến ngươi vui vẻ.

Chung Nhạc nói tiếp:

- Thái Tuế dù sao cũng không phải Đại Tư Mệnh, chỉ là một miếng thịt không bị Hỗn Độn tiêu hóa của Đại Tư Mệnh. Muốn báo thù Đại Tư Mệnh thật sự, chỉ còn cách về quá khứ. Đại Tư Mệnh không phải muốn mở Đạo Giới sao? Vậy thì ta sẽ hủy diệt hắn, khiến hắn bị Đạo Giới đè chết! Sự báo thù đó vẫn chưa đủ sảng khoái, vậy thì khiến Đại Tư Mệnh giết chết huynh đệ tốt nhất của mình, hủy diệt đạo tâm của hắn. Đó mới là sự phản bội hay nhất, sự báo thù hay nhất! Nhưng như vậy vừa hay lại hình thành nên một vòng Luân Hồi thời không khép kín.

- Nhưng trở về quá khứ không thể thay đổi được quá khứ, Khởi Nguyên Thần Vương không thể báo thù, làm thế nào mới trở về quá khứ báo thù được?

Chung Nhạc nói:

- Có một cách có thể, đó chính là biến thành Hỗn Độn, biến thành một sinh vật Hỗn Độn, từ quá khứ bò lên bờ. Nhưng việc này vô cùng nguy hiểm, Hỗn Độn sẽ luyện hóa hoàn toàn Khởi Nguyên Thần Vương, biến thành sinh vật mơ màng, không biết gì, không biết nguyện vọng phục thù của mình. Vậy hắn làm thế nào mới giữ lại được ý thức để phục thù Đại Tư Mệnh?

Thái Tuế Thần Vương không hiểu.

- Việc này cần một món bảo vật khiến ý thức của hắn bất diệt trong Hỗn Độn.

Chung Nhạc lấy chiếc bình nhỏ bên hông xuống. Chiếc bình này là co thứ bảy của hắn là Trác Quang nhạt được trong Hỗn Độn Hỏa Hải cạn khô, phóng thích từ trong bình ra Hoa Tư nương nương.

Hoa Tư nương nương có được chiếc bình này cũng là tình cờ, là Đại Toại câu được một sinh vật Hỗn Độn từ trong Hỗn Độn Hỏa Hải, sinh vật đó đã tặn nó cho hắn.

Vậy trong Hỗn Độn sao lại có thứ này?

- Chiếc bình này có lẽ là do hậu thế luyện chế.

Chung Nhạc cầm chiếc bình trong tay, cười:

- Dùng thứ gì luyện chế mới chống lại được sự tấn công của Hỗn Độn? Nguyên liệu tốt nhất chắc chắn là sinh vật Hỗn Độn. Mà vừa hay Tứ Diện Thần là một sinh vật Hỗn Độn lên bờ, nhưng muốn có một phần cơ thể của Tứ Diện Thần thì rất khó. Cũng may Khởi Nguyên Thần Vương đã có bàn tay của Tứ Diện Thần.

- Bàn tay của Tứ Diện Thần bị ta chặt đứt trước khi Luân Hồi Thần Vương sinh ra (Trạch Trư chú thích: cụ thể xin hãy xem chường 1401) Nhưng ta không tìm thấy bàn tay Tứ Diện Thần rơi trong Đạo Giới Luân Hồi. Khi đó ta không có thời gian tìm vì ta còn cần phải luyện hóa Luân Hồi đại đạo, đoạt cơ duyên của ln Thần Vương. Đại Tư Mệnh thì đem tới một đám Thần Vương tìm tung tích linh thai của Luân Hồi Thần Vương. Khởi Nguyên Đạo Thần có lẽ đã tìm c bàn tay Tứ Diện Thần vào lúc đó.

- Chiếc bình này được luyện chế từ xương ngón tay của Tứ Diện Thần, có đúng không Khởi Nguyên Thần Vương?

Hắn đột nhiên cảm nhận được chút dao động tinh thần cực nhỏ, nhấc chân giẫm mạnh xuống, Khởi Nguyên thánh địa rung chuyển. Tòa thánh địa tách ra để lộ Hỗn Độn Khí cuồn cuộn bên dưới.

Thái Tuế Thần Vương kinh hãi, nhìn xuống thì thấy một đường thông đạo bậc thang dẫn tới Hỗn Độn, còn Khởi Nguyên Thần Vương thì ngồi trên tòa bình đài phía cuối cầu thang, trước mặt lơ lửng một chiếc bình ngọc, thấp thoáng có thể thấy được tạo ra từ xương bàn tay.

Hắn còn chưa luyện hóa được hoàn toàn chiếc bình này.

Khởi Nguyên Thần Vương kinh ngạc, ngẩng lên sững sờ nhìn chiếc bình trong tay Chung Nhạc, phát hiện nó cực kỳ giống với chiếc mình đang luyện chế!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.