Đao quang chém xuống, Khởi Nguyên Thần Vương đầu một nơi thân một nẻo, ý thức tràn vào Hỗn Độn Bình của hắn cũng bị đao quang chém tan.
Một âm thanh khẽ truyền tới, Hỗn Độn Bình rơi vào trogn Hỗn Độn, Chung Nhạc đưa tay bắt lấy nhưng bắt hụt, chỉ kịp vớt được nhục thân của Khởi Nguyên Thần Vương, nhưng thấy nhục thân của Khởi Nguyên Thần Vương mất một nửa người.
Thái Tuế Thần Vương run rẩy nói:
- Bệ hạ, hắn thoát một nửa thân người rồi? Liệu có vấn đề gì không? Hắn đem thao công pháp thần thông một đời, Thất Đạo Luân Hồi, từ ba trăm vạn năm trước lên bờ, liệu có…
Chung Nhạc nhíu mày:
- Ngươi yên tâm, ta đã tiêu diệt hơn nửa ý thức của hắn, hắn không nhớ được kiếp này, cho dù có ký ức thì cũng là tàn khuyết. Chẳng trách…
Hắn sắc mặt cổ quái, chẳng trách Khởi Nguyên Đạo Thần đã sớm không bận tâm lắm về Chung Nhạc, cứ để cho hắn trưởng thành, chứ không hạ sát thủ ngay từ đầu.
Khởi Nguyên Thần Vương lý giải về Lục Đạo Luân Hồi và Thất Đạo Luân Hồi cũng không bằng Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung, không bằng Phục Mân Đạo Tôn, thì ra là vì Chung Nhạc chặt đứt ký ức trước kia.
Trong Hỗn Độn Bình, ý thức của hắn còn lại không nhiều, hơn nữa trong bình ý thức của hắn không thể thấy được quá khứ tương lai.
Hắn có lẽ chỉ còn lại lượng ít ký ức, vì dụ sự trả thù Đại Tư Mệnh, ví dụ như hủy diệt chính thống của sinh linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3177123/chuong-2367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.