Châu Vân Du vừa bước vào, hương bánh nướng thơm lừng từ phòng bếp lập tức chào đón cô. Cô thấy bà ngoại đang xếp đĩa lên bàn ăn và có vẻ mọi thứ đều đã sẵn sàng. Trời nhá nhem tối. Bà vẫn chờ cô về dùng bữa.
- Thưa ngoại cháu mới đi học về. - Châu Vân Du hớn hở reo vang như chiếc chuông nhỏ.
Cô ung dung đi trong trạng thái quần áo lấp lem và tóc thì rối bù. Ai nhìn vào cũng biết ngay là cô vừa trải qua một trận vật lộn với người khác.
Đây là lần thứ bao nhiêu Châu Vân Du nổi máu bạo lực và gây sự trong trường học, chính cô còn không đểm nổi. Hồi còn sống cùng cha mẹ, cô đã luôn bị họ mắng đến mòn tai vì chuyện này.
Đường đường là thiên kim tiểu thư danh giá mà lại hành xử bốc đồng và vô phép tắc, từ lâu cảnh bị phụ huynh cấm túc hay trở thành chủ đề bàn tán mỉa mai của người trong giới hào môn đã trở nên quá quen thuộc với cô.
Giờ đây khi chuyển sang sống cùng bà ngoại, Châu Vân Du vẫn nhởn nhơ "ngựa quen đường cũ", phần do bản tính ưa động tay động tay, phần do biết bà ngoại rất dễ tính và chắc chắn sẽ bỏ qua cho sự nổi loạn của đứa cháu cưng này.
Đúng như cô nghĩ, bà nhìn bộ dạng xộc xệch kia, chỉ cười xòa rồi nói:
- Đi tắm rồi xuống ăn cơm với ngoại. Du Du có bị thương ở đâu thì lát ngoại thoa thuốc cho là khỏi liền.
Châu Vân Du gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-co/2917227/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.