Lâm Chấn Phong đứng trên sân bóng rổ một mình với quả bóng trong tay. Hắn tự đập bóng quanh sân, bật nhảy lên úp rổ và cũng tự ăn mừng. Cả lớp đang tập trung chống đẩy phía ngoài nhưng hắn đã quá chán phần thể dục ấy. Tuy vậy, chính dáng vẻ đơn độc rất đỗi cao ngạo này của hắn mới khiến trái tim phụ nữ rung động.
Từ phía sau, hắn nghe tiếng bước chân tiến lại gần mình.
- Anh chơi bóng hay lắm. - Đình Nguyệt Sam mỉm cười duyên dáng.
Cô ta chìa một chai nước ra. Lâm Chấn Phong liếc nhìn Đình Nguyệt Sam từ trên xuống dưới. Không phải gu hắn.
Hắn chỉ phẩy tay:
- Tránh ra. Muốn ăn bóng vào mặt à?
Dường như đã lường trước được thái độ này, cô ta vẫn tỏ ra rất thản nhiên và bất cần mà tiến lại gần hắn hơn.
- Đừng lạnh nhạt như vậy chứ. Chúng ta không phải là chưa từng quen nhau.
Lâm Chấn Phong thả một ánh nhìn hờ hững. Đúng, không phải là chưa từng quen, nhưng cái thời ấy đã qua lâu rồi. Hắn khi đó điên cuồng và đáng thương hại hơn nhiều. Lâm Chấn Phong của quá khứ là một đứa trẻ thiếu vắng tình yêu. Còn hắn của bây giờ thì không cần thứ vô nghĩa ấy.
Nhìn gương mặt sắc sảo của Đình Nguyệt Sam, hắn nhàn nhạt nói:
- Đúng là từng quen biết. Nhưng chưa từng là gì của nhau. Sống thực tế một chút thì cô sẽ chết sao?
- Anh vẫn độc miệng như xưa nhỉ...em thích.
Đình Nguyệt Sam khẽ nắm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-co/2917203/chuong-26.html