Ngày hai lăm tháng mười một!
Châu Vân Du bật dậy khỏi giường và hét vang. Cô vui vẻ đánh răng rửa mặt, thay bộ đồng phục thân quen và bước xuống bếp trong tâm trạng đầy hứng khởi. Đón chào Châu Vân Du trên bàn ăn là cả một chiếc bánh nướng lớn thơm lừng phủ đầy kem tươi.
- Chúc mừng sinh nhật tuổi mười sáu, Du Du của ngoại!
Bà ngoại của Châu Vân Du cười hiền và vỗ tay. Hai bà cháu ôm chầm lấy nhau. Châu Vân Du hôn lên má bà rối rít. Cô cảm ơn bà rồi nhanh nhẹn thưởng thức bữa sáng ngọt ngào ấy. Ăn xong, cô được bà tặng cho một món quà nhỏ - chiếc khăn quàng ấm áp do chính tay bà đan.
- Mùa đông lạnh, phải biết giữ gìn sức khoẻ nhé cháu.
- Vâng ạ, cháu thích có chiếc khăn này lắm lắm, yêu ngoại nhất trên đời!
- Dẻo miệng lắm cơ. Thôi, đi học mau kẻo trễ giờ.
Châu Vân Du chào bà và nhảy chân sáo đến trạm xe. Cô đến trường trong niềm háo hứng và mong chờ những điều bất ngờ sắp tới. Quả đúng như Châu Vân Du hy vọng, khi cô vừa bước chân vào lớp, một tràng vỗ tay ròn rã đã vang lên.
- Chúc mừng sinh nhật Châu Vân Du! - Lớp 11D cùng nhau đồng thanh.
Cô nhóc vừa cười không ngớt vừa nhận biết bao món quà nhỏ từ các bạn. Là một người có vòng tròn quan hệ rất rộng và được lòng gần như tất cả, chỗ ngồi của Châu Vân Du chẳng mấy chốc đã xếp đầy quà.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-co/2915763/chuong-32.html