Châu Vân Du đứng chờ phía ngoài phòng vệ sinh nam suốt mười phút nhưng hoàn toàn không thấy hắn trở ra. Cô mất kiên nhẫn, bắt đầu đi vòng quanh homestay tìm hắn. Khi lên tới sân thượng vắng vẻ, Châu Vân Du đã bắt gặp Lâm Chấn Phong.
Hắn đứng một mình ở đó, tựa lưng bên lan can và đầu hơi gục xuống, mặc cho gió biển thốc vào gáy lạnh buốt. Ngón tay cái của hắn đang hờ hững đặt trên môi. Đôi mắt lim dim buông lỏng như đang cố gom góp chút dư vị ngọt ngào cuối cùng trước khi tất cả phôi phai hết.
Trong ánh xanh mập mờ của trăng đêm, sắc đỏ khẽ lộ màu trên nước da nâu rắn rỏi. Tim Châu Vân Du đập không rõ. Cô hít sâu, dứt khoát tiến lại gần hắn.
- Boss Phong!
Nghe tiếng gọi, Lâm Chấn Phong giật nảy mình. Hắn vội đút tay vào túi quần và quay lại nhìn cô.
- Sao? Nhóc lên đây làm gì? - Hắn hỏi, vẫn với dáng vẻ bất cần như thường lệ.
Châu Vân Du chỉ đặt vào tay hắn chai nước lọc, cô nói:
- Tìm anh chứ gì nữa. Này, uống nước đi cho tỉnh táo. Nhậu cả buổi như vậy chắc anh say lắm rồi.
Hắn bất ngờ cười phá lên. Rồi khom lưng xuống, Lâm Chấn Phong đưa tay lòng bàn tay áp mạnh vào chiếc má mềm của Châu Vân Du.
- Xem ai mới là người đang say này. Nhóc nên soi lại gương để thấy cái mặt đỏ bừng và đôi mắt lờ đờ như loạn thị của chính mình đấy.
Hắn tiếp tục vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-co/2915749/chuong-38.html