Mùa hè ngắn ngủi qua đi, năm học cuối cấp lập tức kéo đến với biết bao áp lực. Mỗi tiết học dường như dài ra, thời gian ngơi nghỉ cũng ngắn lại, và đống sách vở, tài liệu dần chất cao như núi. Trong đầu Châu Vân Du lúc này, ngoài nghĩ đến Lâm Chấn Phong và dâu tây ra thì chỉ toàn kiến thức. Cảnh lén ăn vội một miếng xôi trong tiết học vì đói bụng và mệt lả đã trở nên quen thuộc. Trên gương mặt trắng trẻo bắt đầu xuất hiện quầng thâm do thói quen thức khuya ôn bài.
Châu Vân Du thật sự phải chạy đua với sức nóng của kì thi tốt nghiệp. Một người có học lực vốn cách xa xuất phát điểm như cô, nay càng phải nỗ lực hơn người khác gấp hai lần. Có những buổi học cô lỡ gục mặt ngủ vùi mà khi tỉnh giấc phải vội nhờ Lâm Chấn Phong giảng giải lại. Cô nhóc ham chơi ngày nào nay chỉ có thể ngồi buồn thiu mà thèm được tự do bay nhảy như xưa.
- Cố quá là quá cố đấy. Thời gian còn nhiều, em cứ thong thả mà học, đừng căng thẳng như thế chứ. - Hắn luôn phải nhắc nhở Châu Vân Du.
Song cô nhóc lại khó mà yên lòng. Mỗi lần thi thử là một lầm Châu Vân Du cảm thấy công sức của mình chẳng có chút nghĩa lí gì khi kết quả vẫn thật thấp. Cô lạc quan, nhưng đôi khi vẫn có chút tuyệt vọng.
- Anh nói xem, có phải não em tàn đến độ vô phương cứu chữa rồi không?
- Em còn than thở nữa là anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-co/2915680/chuong-68.html