Dịch: LTLT
Nhưng bởi vì có vải trắng phủ lên, nên trong nhà rất sạch sẽ, không cần quét dọn lại lần nữa.
Sau khi làm vệ sinh cá nhân xong, hai người kéo vải trắng ra rồi nằm trên giường ngủ. Một lát sau, Giải Lâm đưa tay qua chạm vào tay Trì Thanh, nhưng cũng chỉ nắm tay mà thôi, không có làm hành động gì khác.
Tay Trì Thanh chạm vào chiếc nhẫn trên ngón tay Giải Lâm, anh bỗng nhiên giật mình, giống như cảm nhận được điều gì đó. Anh di chuyển ngón tay, tháo chiếc nhẫn khỏi đốt ngón tay cuối Giải Lâm. Sau đó, anh sờ thấy một hàng vết lõm xuống rất mảnh.
Đó là một chữ cái.
“Đây chẳng phải là…”
Đây chẳng phải là chiếc nhẫn mà anh mua trước hôm sinh nhật Giải Lâm sao?
Chỉ là lúc đó món quà này còn chưa kịp tặng thì đêm mưa hôm ấy Giải Lâm đã đi mất. Sau đó, cuồng phong gào thét, thành phố Hoa Nam “trở trời”.
“Em đi trung tâm thương mại mà anh không biết được em đi làm gì à?” Giải Lâm nói, “Tối đó trước khi đi, anh tìm một cái là thấy ngay, đổi nhẫn xong anh mới đi.” Nếu không thì làm sao chịu đựng nổi khoảng thời gian này.
Ngón tay Giải Lâm móc lên trên, kéo chiếc nhẫn về lại.
“Chọn món quà này rất tốt. Sau này người khác hỏi đến thì nhẫn không còn là cái cớ nữa.”
Trì Thanh nhớ lại lúc gặp nhau ở quán bar, hình như Giải Lâm chính là người dùng nhẫn để từ chối. Thời gian quay ngược đến lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-cach-nguy-hiem/3357337/chuong-152.html