Dịch: LTLT
Tối hôm trước Quý Minh Nhuệ nhắn tin cho Trì Thanh, sáng sớm bị tiếng rung động nhè nhẹ của điện thoại đặt cạnh gối đánh thức.
Anh ta nghĩ tới nghĩ lui vẫn lo lắng cho trạng thái tâm lý của Trì Thanh. Tuy trạng thái tâm lý của tên này vẫn luôn không tính là mạnh khỏe gì nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên Trì Thanh yêu đương, thân là anh em Quý Minh Nhuệ vẫn dốc hết lòng.
Thế nên buổi tối trước khi ngủ, anh ta vất vả lên mạng tìm mấy câu truyện cười gửi cho Trì Thanh.
1 giờ 45 sáng.
– Ngủ chưa?
– Ông biết không, rất lâu rất lâu trước đây có một người…
– Há há há há há há há! Có phải chuyện này mắc cười lắm không?
– Tôi tìm cả lúc lâu mới tìm thấy chuyện buồn cười đến vậy, chuyện cười bình thường không xứng với khí chất của ông.
Buổi sáng Trì Thanh chỉ trả lời lại anh ta bốn chữ kèm một dấu chấm hỏi.
– Ông chán lắm hả?
Quý Minh Nhuệ vốn không phải một người ngủ chập chờn, nhưng bình thường lúc làm nhiệm vụ anh ta thường phải theo dõi nghi phạm, có buồn ngủ đến đâu cũng không thể buông lỏng cảnh giác nên vô cùng nhạy cảm với âm thanh này, kêu một tiếng đã giật mình tỉnh dậy. Anh ta cong người bật dậy, ngồi lên gọi điện thoại cho Trì Thanh: “Hôm nay ông ra ngoài sớm vậy hả?”
Trì Thanh đang đi dọc theo con đường trống trải không bóng người đi về phía cửa hàng tiện lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-cach-nguy-hiem/3357330/chuong-145.html