Dịch: LTLT
Trì Thanh không giỏi an ủi người khác.
Bình thường anh đã không biết nói chuyện, lúc này càng không biết phải nói gì.
Nếu như đổi lại là đám người Quý Minh Nhuệ, anh thậm chí còn không lo lắng lời nói lát nữa mình nói ra sẽ có vấn đề gì hay không. Nhưng người này là Giải Lâm, anh không thể không để ý. Anh hiếm khi luyện tập một lần trong đầu trước khi mở miệng.
Cảm thấy lời nói nói ra từ miệng mình không đúng lắm.
Hình như không được nói như vậy.
Thế là Trì Thanh quyết định im miệng. Anh đứng bên cạnh sô pha khom người xuống, tiếp tục rút điều khiển tivi mà Giải Lâm đang cầm trong tay ra, sau khi rút xong, anh nhấn nút tắt, tắt tivi.
Căn phòng mờ tối lại trở nên yên tĩnh.
Khoảng cách giữa hai người rất gần nhau, trong nháy mắt chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở nhẹ nhàng của cả hai.
Giải Lâm còn đang chìm trong giấc mộng vừa rồi. Thực ra đây không phải lần đầu tiên hắn mơ thấy giấc mộng đó, chỉ là gần đây xảy ra quá nhiều việc, sau khi tỉnh lại, mí mắt phải của hắn bất giác giật giật. Loại dự cảm “xui xẻo” này khiến hắn cảm thấy khá khó chịu.
Ngón tay Giải Lâm đè lên mí mắt, đang định tự bình tĩnh lại thì bỗng nhiên trên môi ấm ấm.
Cảm giác mềm mại ấm áp đột ngột áp sát.
Bàn tay đặt trên mí mắt của Giải Lâm khựng lại, còn chưa kịp di chuyển: “Em…”
Hắn chưa nói xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-cach-nguy-hiem/3357317/chuong-132.html