Dịch: LTLT
Đây là dáng vẻ lần đầu tiên Thẩm Tinh Hà xuất hiện trước mặt bọn họ.
Gương mặt này chồng lên tấm ảnh chứng minh nhân dân, cũng chồng lên bóng dáng của người đứng trước cửa sổ nhà ăn ở Quang Viễn mấy hôm trước.
Hôm tin tức được phát sóng, dì ở nhà ăn vừa nhìn tivi nhỏ trong nhà ăn cảm thán, vừa tràn đầy nhiệt tình múc đồ ăn cho học sinh.
Bàn tay bưng khay thức ăn ở cửa sổ hơi nhúc nhích, nhìn theo cánh tay hướng lên trên là một gương mặt đang đeo kính.
Cậu ta nhìn ti vi ở bên cạnh một cái, lúc dì ở nhà ăn múc cơm, cậu ta nói: “Cảm ơn ạ.”
—
“Biết vì sao chúng tôi tìm cậu không?”
“Không rõ lắm.”
“Cậu không ở Quang Viễn học, cũng không xin nghỉ với thầy cô, cậu đến gara xe làm gì?”
“Thấy hứng thú với việc sửa xe.”
“Cậu hiện đang học 12, thành tích cũng đứng nhất khối, cậu có hứng thú với việc sửa xe á?”
“…”
Trong phòng thẩm vấn, thiếu niên mặc một chiếc áo len màu xám trắng, cậu ta vừa bình tĩnh vừa u ám. Nhìn qua thấu kính, người cảnh sát ở đối diện không nhìn rõ ánh mắt của cậu ta, dường như đang giấu rất nhiều thứ, lại dường như không có gì cả.
Bởi vì mấy hôm nay tham gia sửa xe, trên đốt ngón tay thứ hai ở ngón trỏ của Thẩm Tinh Hà có dán một miếng băng cá nhân.
Một ngón tay khác của cậu ta cọ vài cái lên miếng băng cá nhân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-cach-nguy-hiem/3357303/chuong-118.html