Dịch: LTLT
“Yêu đương? Chưa từng nghe thấy cô ấy nói.” Cô gái hơi mập ở cửa hàng tiện lợi đối mặt với cảnh sát mở cửa bước vào, mặt ngây ra.
“Không có đâu… Tôi cũng không rõ lắm, chưa từng nghe cô ấy nói mình có bạn trai.”
Sắp chạng vạng, Nhậm Cầm đang chuẩn bị tan làm cũng ngây ra.
Cô nhìn hai người hàng xóm lầu trên mở cửa vào cuối cùng, trong lòng xuất hiện một suy đoán. Cô siết khăn lau, hỏi: “Có phải… cô ấy… xảy ra chuyện rồi không?”
Đối với Nhậm Cầm mà nói, đây không phải lần đầu tiên cô vào đồn cảnh sát.
Hai lần trải nghiệm đều không tốt lắm.
Bởi vì không ai biết rõ hơn cô, ngồi trên chiếc ghế làm từ loại gỗ bình thường này có nghĩa là có người chết. Cô đè nhịp tim đang đập nhanh quá mức lại: “Bởi vì không tiện giao lưu, bình thường Lam Lam cũng không nói nhiều. Có đôi khi tôi với cô ấy nói chuyện đều phải dựa vào gõ chữ, cô ấy sẽ gõ những gì muốn nói ở ghi chú trong điện thoại.”
“Cô ấy là một cô gái rất đơn giản, cũng là người bạn thân đầu tiên tôi quen kể từ khi tôi đến thành phố Hoa Nam.”
“Hôm qua cô ấy xin nghỉ, cô ấy từng nói với tôi là muốn đi xem phim, biểu hiện vô cùng vui vẻ. Bộ phim đó cách mấy năm mới chiếu lại, cô ấy giống hệt những người mê phim điện ảnh khác, vẫn đang chờ.”
Vòng bạn bè của Dụ Lam rất đơn giản, bạn bè, đồng nghiệp, em trai, hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-cach-nguy-hiem/3357292/chuong-107.html