Dịch: LTLT
Giải Lâm dùng cớ “ông chủ, có thể công ty tôi có chút việc, không được rời khỏi điện thoại quá lâu, phải xem có ai tìm tôi không” để xin ông chủ ra ngoài lấy điện thoại trước.
Ông chủ dẫn hai người ra ngoài bằng đường thoát hiểm, lúc đi trong đường thoát hiểm vừa hẹp vừa cũ, ông chủ hỏi bâng quơ: “Vừa rồi bị dọa sợ à? Nhưng tôi thấy bạn cậu chẳng có biểu cảm gì.”
Giải Lâm: “Em ấy bị dọa đến ngơ ngác, bây giờ vẫn chưa hoàn hồn lại.”
Ông chủ: “Vậy à.”
Giải Lâm quay sang hỏi người bên cạnh: “Phải không?”
“…” Trì Thanh, một người đã gặp không ít xác chết từ sau khi vào tổng cục nói một cách không cảm xúc: “Phải.”
Giải Lâm, người mà số xác chết nhìn thấy từ nhỏ đã có thể chồng thành một ngọn núi cũng nói theo: “Anh cũng vậy, đây còn là lần đầu tiên anh nhìn thấy đạo cụ xác chết này, bình thường ngay cả xác con muỗi anh còn hiếm khi gặp.”
Trì Thanh: “…”
Có phải hơi lố rồi không?
Mấy cái khác không nói, mới vài ngày trước, người này nhìn da mặt và phần xác chết còn lại của La Dục cả ngày để suy nghĩ vụ án.
Giải Lâm tiếp tục thể hiện thiết lập nhân vật thương nhân của hắn, hỏi như bệnh nghề nghiệp đang phát tác: “Tiêu bản mua ở đâu vậy? Giống thật như này chắc mắc lắm. Tôi cũng là người làm ăn, bây giờ mở phòng mật thất kiểu này kiếm tiền được không? Vốn kinh doanh khoảng bao nhiêu? Chu kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-cach-nguy-hiem/3357274/chuong-89.html