Dịch: LTLT
Rõ ràng Trì Thanh không muốn để ý đến Giải Lâm lắm, sau khi nhìn thấy câu này, giọng nói trò chuyện của cặp đôi nhân vật chính bỗng nhiên rời xa tai anh.
Thậm chí anh còn không chú ý đến con mèo kia lặng lẽ meo meo, di chuyển mông nó, cái đuôi quét ngang qua, vừa vặn quét trúng bên chân anh.
Trì Thanh không tiếp tục trả lời theo phong cách nói chuyện trước đó.
Cuối cùng anh di chuyển ngón tay, trả lời một chữ.
– Có.
Sau khi anh gửi đi thì bắt đầu chờ đối phương trả lời.
Anh không biết Giải Lâm hỏi câu này là muốn làm gì, có phải nghĩ giống anh hay không…
Loại cảm xúc tên “mong chờ” này lần đầu tiên xuất hiện trong thế giới của anh.
Trì Thanh nhìn chằm chằm màn hình điện thoại một hồi, con mèo kia thấy anh không có phản ứng gì bèn được nước lấn tới, di chuyển nửa thân mèo đến bên cạnh anh, cẩn thận dùng cơ thể mèo lúc nào cũng rụng lộng chạm vào mắt cá chân trắng bệch gầy gò của anh.
Trì Thanh không chú ý đến động tác nhỏ này của nó.
Anh chỉ đang nghĩ: Thì ra, lúc con người nói chuyện với nhau sẽ có tâm trạng như này.
Màn hình điện thoại giống như được hóa phép, phù thủy vung quyền trượng thế là trên màn hình lập tức xuất hiện hai dòng chữ.
– Bắt đầu từ lúc này, ngày mai của em hết rảnh rồi.
– Thời gian ngày mai của em thuộc về tôi.
“Meo~~~”
Còn mèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-cach-nguy-hiem/3357272/chuong-87.html