Dịch: LTLT
Nhà của tên lùn nằm trong một tiểu khu tồi tàn, Giải Lâm tìm chỗ đậu xe ở đây một lúc lâu, sau khi đậu xe xong thì đưa gã lên nhà.
Tòa nhà cũ kỹ, bề ngoài được sơn mới lại nhưng cầu thang bên trong vẫn giống như chưa được xây xong. Hôm qua trời mưa, trong hành lang bị ô dựng trước cửa các nhà làm cho ẩm ướt, trên mặt đất là từng vũng vết bẩn màu đậm.
Giải Lâm đứng ở hành lang chật hẹp trước cửa nhà tên lùn: “Nếu đã đưa anh đến nơi rồi vậy thì chúng tôi đi trước đây. Trợ lý của tôi mắc chứng ám ảnh sạch sẽ, tôi sợ cậu ấy nổi cáu.”
Tên lùn nghe vậy, nhìn về phía cựu diễn viên đã chuyển nghề trước mặt, phát hiện anh đang cẩn thận đứng trên chỗ khá là sạch sẽ, tay đút vào trong túi. Sau đó, anh rút ra một cái khẩu trang từ trong túi áo, mặt lạnh lùng đeo khẩu trang vào: “…”
[Chứng bệnh này nghiêm trọng ghê đó.]
Trì Thanh đeo khẩu trang xong, cả người trông càng u ám hơn, chỉ có đôi môi màu máu bị che khuất, tóc mái màu đen dài che trước trán: “Anh còn có chuyện gì không?”
“Tôi…”
Tên lùn không biết mình có nên mời bọn họ vào nhà ở cạnh gã thêm một lát không.
Một mặt khác, gã thấy sợ hãi.
Trong thời gian ngắn gặp ám sát mấy lần, dù là ai cũng sẽ không dám ở một mình trong nhà.
Nhưng mà hệ số nguy hiểm của hai người trước mặt chẳng hề thua kém với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-cach-nguy-hiem/3357244/chuong-59.html