Lúc này bộ dáng của Diệp Thần vừa kinh vừa khiếp!
Khuôn mặt của cậu được bao phủ bởi một lớp hạt màu xanh lá cây dày đặc, đây là từ lớp da và máu tạo thành trên khuôn mặt. Chúng giống như vô số con sâu xanh, quằn quại giãy giụa, cố hết sức tách chúng ra khỏi mặt Diệp Thần.
[Cảnh báo: Bạn đã bị khóa bởi 'Dục Vọng Bảo Khiết*', nó tin chắc rằng bạn là 'rác thải đô thị', vui lòng thoát ra trong vòng ba phút, nếu không, bạn sẽ bị đưa đến bãi rác]
*Mong muốn tẩy rửa.
Dục vọng bảo khiết, chính con quái vật không thể tả kia mọc đầy đôi mắt cùng miệng, phát ra tiếng nói mớ khủng bố, từ sương mù màu lục ngưng tụ, đem Diệp Thần biến thành hình dáng giống như ma quái này.
Cảnh báo kịp thời của hệ thống khiến bộ não vỡ nát của Diệp Thần khôi lại trong một thời gian ngắn, cậu không chút nghĩ ngợi, trực tiếp trong đầu gào rống:
'Tiêu Khi Ức, cứu tôi, cứu tôi! Bất kể anh yêu cầu điều gì, tôi cũng sẽ đồng ý mà, ngay cả khi là trở thành một tác phẩm nghệ thuật! '
Tâm trí thật tĩnh lặng.
'Nói! Damn, đây là cơ thể của tôi và của cả anh nữa! Cho dù muốn chết cũng không thích thân thể này, cũng không nên để cho tên xấu xa kia phá hỏng! Nó phá hủy tôi, cũng chính là phá hủy anh! '
Từ 'hủy hoại' Diệp Thần nhấn rất mạnh, hắn giống như một miếng thịt, tự mình trói buộc với Nhân Cách Phụ vào ngõ cụt.
Không biết có phải là bị lời nói của cậu làm ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-cach-hung-du/481325/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.