34,
Đèn đỏ, Giang Lệ và Nhâm Lâm Chi nhìn vạch dành cho người đi bộ, vừa đúng lúc tan học, rất nhiều học sinh ra về, trong đó có một cặp tình nhân tay trong tay dắt nhau sang đường rất tình cảm, mặc đồng phục đeo cặp sách.
Nhâm Lâm Chi không khỏi cảm thán, “Đúng là tuổi trẻ.”, rồi quay đầu hỏi Giang Lệ, “Lúc ấy em cũng mặc đồng phục, chúng ta tay nắm tay qua đường, anh không cảm thấy tội lỗi sao? Dù sao lúc ấy em vẫn còn nhỏ, kinh nghiệm sống chưa nhiều, chỉ là một thiếu nữ vị thành niên xinh đẹp.”
Đèn xanh, xe chậm rãi khởi động, Giang Lệ thong thả nói: “Anh nhớ lúc ấy là em chủ động nắm tay anh dắt qua cơ mà, đúng là kinh nghiệm sống còn ít thật.”
Nhớ tới lần đó, họ ở chung sau lần hẹn hò đầu tiên, thực ra không ai nói ở cùng một chỗ, nhưng cả hai người lại nghĩ như vậy. Khi đó Nhâm Lâm Chi vừa học bổ túc xong, vẫn còn mặc đồng phục, ban đầu cả hai cứ song song giữ một khoảng cách nhất định mà đi, nhìn qua thật sự không giống yêu nhau cho lắm.
Nhâm Lâm Chi vừa đi vừa cúi đầu nhìn khoảng cách của mình và hắn, cảm giác xa cách không nói nên lời, trên đường ai cũng nắm tay trông thật tình cảm. Cô nhìn tay Giang Lệ, tay thật lớn! Cuối cùng xông tới nắm lấy tay hắn, tay lớn thật.
Giang Lệ sửng sốt rồi cũng nắm tay cô dắt nhanh đường, “Đi đường đừng cúi đầu như vậy.”
“Ừm.” Tay trong tay rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-biet-tinh-yeu/2387123/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.