Trở về tiểu viện của Thẩm gia, Thẩm Ngọc xông xáo chạy vào trước, hứng phấn reo: "Ba ơi, anh đến."
Thẩm Quang Diệu đẩy xe lăn ra, thấy Khương Nhạn Bắc sau lưng Thẩm Nam, mặt lộ rõ vẻ kinh hỉ: "Tiểu Khương đến thăm Nam Nam à?"
Khương Nhạn Bắc cười: "Gần đây chú khỏe chứ?"
"Rất tốt." Đột nhiên nhìn thấy con rể tương lai đã lâu không gặp, tâm tình Thẩm Quang Diệu rất vui vẻ, nói rồi gật đầu, "Đặc biệt tốt."
Ông vốn cho rằng thay đổi thành phố sẽ có nhiều bất tiện, thế nhưng qua bên này mới nhận ra, người xung quanh không biết ông là ai, cũng không biết ông đã trải qua những gì, ngược lại cảm thấy tự tại nhẹ nhõm hơn. Lại thêm điều kiện bên đây khá tốt, kinh doanh hoa cỏ cũng thuận lợi, cả người trở nên rực rỡ hơn.
Khương Nhạn Bắc đặt vali ngoài cửa, thấy mặt Thẩm Nam đen sì đang trừng anh, anh cười nói: "Chú ăn cơm chưa ạ? Con chưa được ăn trưa nữa."
Thẩm Quang Diệu nói: "Chỉ có cơm thừa thôi, để dì ra ngoài mua đồ ăn tối, Nam Nam đi nấu cho con bát mì ăn tạm vậy."
Thẩm Nam tức giận nói: "Còn muốn ăn sao? Cơm thừa canh cặn cũng không tệ rồi."
Nói rồi vào bếp.
Khương Nhạn Bắc lắc đầu bật cười đuổi theo cô, ôn nhu nói: "Để anh tự làm."
Thẩm Nam lấy cái chảo quơ quơ trước mặt anh: "Ngồi ở một bên đợi đi, ăn no rồi chờ em tính sổ."
Khương Nhạn Bắc vốn là muốn ôm cô một cái, nhưng nhìn cái chảo vung vẩy qua lại trong tay cô liền im lặng lui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-bay-huong-nam/1818205/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.