Ngoài văn phòng, ánh nắng đã chói chang. Khương Nhạn Bắc ngẩng đầu nheo mắt nhìn bầu trời, nội tâm chưa từng bình tĩnh. Bí mật nhiều năm chôn giấu bị người khác phơi bày, anh lại có một cảm giác nhẹ nhõm sau khi trút được gánh nặng, có lẽ đã trải qua thất vọng trước đó rồi.
Khương Chi Minh và Tống Sầm là người bận rộn, từ nhỏ đến lớ, ngoại trừ hỏi anh về việc học, giao các nhiệm vụ cho anh rồi ngẫu nhiên kiểm tra, thời gian gặp họ cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Anh luôn tôn kính cùng yêu mến Khương Chi Minh. Dù anh chưa từng có được gì mà tình thương của ba, nhưng hình tượng Khương Chi Minh trong mắt anh cũng không sụp đổ, đó cũng là đánh giá của người ngoài đối với Khương Chi Minh.
Mùa hè kia anh tốt nghiệp đại học, cách thời gian du học còn một khoảng thời gian. Bởi vì sắp đi xa, nên muốn tìm hiểu thành phố mình đã sống hơn hai mươi năm, không có việc liền mang máy ảnh đi dạo thăm thú thành phố.
Trừ điều đó, còn có chút tâm lý khó nói – mấy tháng trước bị Thẩm Nam trêu ghẹo, khiến anh vừa xấu hổ vừa giận, nhưng nghĩ tới sau này có lẽ rất khó gặp lại nữ sinh xấu xa như vậy, vừa nhớ đến cô vừa tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, vừa muốn được gặp cô ngẫu nhiên trong thành phố này.
Thành phố rất lớn nhưng cũng rất nhỏ.
Anh không gặp Thẩm Nam, nhưng một buổi tối đó đã ngẫu nhiên gặp được ba của mình, Khương Chi Minh.
Hôm đó, Khương Chi Minh lái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-bay-huong-nam/1818195/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.