Thẩm Nam không mấy hứng thú với đồ Nhật, nhưng cơm trưa hôm nay lại cực kỳ mãn nguyện.
Từng có lúc ở trường, mỗi lần cô nhìn thấy Khương Nhạn Bắc đi cùng bạn gái, không chỉ một lần nghĩ đến làm bạn gái của anh nhất định rất hạnh phúc.
Bây giờ cô thật sự trở thành bạn gái của anh, suy nghĩ lúc trước cũng được chứng thực.
Kỳ thật chuyện anh rất quan tâm người khác cô vẫn biết. Lúc ấy ở rừng, anh không phải là người phụ trách, cũng không phải người dẫn dắt nhưng mấy ngày đó đều là nòng cốt của đoàn, dù hơi nghiêm khắc nhưng vẫn biết chăm sóc người khác.
Một người đàn ông chu toàn như vậy, là bạn trai cũng rất chu đáo cẩn thận. Lúc Thẩm Nam muốn uống nước, trong ly đã rót đầy, cô không nói ra mình thích ăn gì nhưng chỉ cần ăn vài miếng, anh sẽ nhận ra, nhẹ nhàng đặt món đó trước mặt cô.
Được người khác chăm sóc trên bữa cơm, Thẩm Nam không hiếm lạ gì, dù sao cô cũng là người được đàn ông thích thú. Nhưng Khương Nhạn Bắc khác với họ, anh không dùng lời nói để biểu đạt, chỉ im lặng làm tốt những chuyện này, tựa như đã quen thuộc.
Bữa cơm rất thỏa mãn, nhưng cũng đã kết thúc. Công ty chỉ có nửa tiếng nghỉ ngơi, dù cấp bậc quản lý, còn là bộ phận của Thẩm Nam, thời gian làm việc cũng khá gò bó. Nhưng cô cũng tuân thủ nghiêm ngặt, thứ nhất là không muốn kéo dài thời gian nghỉ ngơi thành thói, thứ hai là không muốn người khác nắm được cái chuôi.
Cô chưa kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-bay-huong-nam/1818176/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.