Thoạt đầu Thẩm Nam đối với Khương Nhạn Bắc trong việc cây cỏ, còn một chút hoài nghi, dù sao anh tựa như phần tử tri thức sống an nhàn sung sướng không vướng bụi trần. Nhưng cô nhanh chóng nhận ra mình đã quá lo lắng rồi, thực sự anh rất thành thạo. Hỏi ra mới biết, từ nhỏ anh đã trồng cây xanh, vườn hoa trong nhà đều chính tay anh trồng.
Cô thường rất ngưỡng mộ người thợ lành nghề tài giỏi, cảm thấy người bạn học này của mình cần phải rửa mắt mà nhìn.
Cửa hàng nhỏ mười mấy mét vuông thật ra cũng chỉ cỡ bàn tay. Cô dán giấy lên tường rất nhanh, sau đó không còn làm được gì nữa, cầm băng dính ngồi nhìn người làm việc.
Thẩm Ngọc cũng không giúp được gì, kéo ghế nhỏ ngoan ngoãn ngồi cạnh cô, cùng cô xem thầy Khương kiêm thợ mộc.
Gần đây trời lạnh, hôm nay đã bắt đầu mùa đông nên khó có được thời tiết tốt, mặt trời đã sáng tỏ tựa như hoa nở xuân về.
Khương Nhạn Bắc làm chuyện gì cũng đều nghiêm túc, tựa như chuyện học lúc trước, đều cực kỳ chăm chú không nghỉ ngơi. Nhanh đến buổi trưa, Thẩm Nam thấy anh đang ngồi xổm trên mặt đất, trên trán đã đổ một tầng mồ hôi.
Cô lấy khăn giấy định tiến lên lau cho anh, nhưng bỗng dưng nhận ra có chút mập mờ, ánh mắt liếc sang Thẩm Ngọc đang ngồi ôm má, một tia sáng lóe lên, nói khẽ: "Anh trai toát mồ hôi kìa, em lau cho anh đi."
Thẩm Nam vâng dạ rồi nhận khăn, đi lên trước, "Anh ơi, em lau mồ hôi cho anh."
Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-bay-huong-nam/1818169/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.