Lý Tư Duệ trở về tựa như mặt nước trầm tĩnh bị lay động bởi viên đá nhỏ, bỗng nhiên cuộc sống trở nên vui vẻ hơn chút. Đương nhiên, cũng chỉ là một chút xíu.
Hai người lưu phương thức liên lạc, ngày nào Thẩm Nam cũng nhận đến mấy tin của anh, nôi dung cũng không mấy khác lạ, đơn giản hỏi cô hôm nay ăn gì, công việc có bận không hay có bị sếp bắt nạt không, hoặc lúc ăn cơm còn chụp một tấm đồ ăn filler xinh xắn cho cô, còn hỏi cô có thèm không. Có đôi khi không nói gì, chỉ gửi một đống emoji chọc cười.
Loại hình thức ở chung này không khác lúc bé mấy, như một con khỉ tấu hài lên tận trời. Khó mà tưởng tượng được anh lại là CEO của Lai Khang Trung Quốc.
Bất quá có người thỉnh thoảng tung hứng như vậy, quả thật khiến tâm tình Thẩm Nam tốt hơn không ít.
Thứ bảy, Lý Tư Duệ chưa gọi chào hỏi, xe đã đi quen đường trực tiếp đem một đống quà lớn nhỏ đến nhà thăm Thẩm Quang Diệu, vẫn mang theo đồ chơi cho Thẩm Ngọc như cũ, mở miệng một tiếng bé ơi.
Thẩm Ngọc năm tuổi còn chưa trải qua một viên đạn bọc đường nào, rất nhanh đã gọi một tiếng anh hai tiếng anh vui vẻ, chờ đến khi anh uống hết nước lại đi châm thêm. Nhóc cầm đũa còn chưa xong lại không ngừng gắp thức ăn cho người ta.
Thẩm Nam đều phục sát đất.
Công việc ngày thường còn tăng ca hát đêm tối, sức lực tiêu hao đáng kể nên phần lớn thời gian cuối tuần Thẩm Nam dùng để nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-bay-huong-nam/1818154/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.