“Hoá ra đều là người lưu lạc thiên nhai.”
Cô nhớ ngày nào đó khoá máy tính , cô đến muộn nửa giờ, cuối cùng, hắn nói những lời này.
Rất nhẹ, rất nhẹ, cơ hồ nghe không rõ ràng, nhưng cô xác định hắn nói!
Có ý tứ gì chứ? Đều là người lưu lạc thiên nhai, hắn cũng từng bị người nhà bỏ qua, là như vậy sao?
Đây là lần thứ hai, cô cảm thấy hắn không hư như vậy.
Cô thậm chí từ từ bắt đầu cảm thấy, bị hắn quấn lấy âm hồn không tiêu như vậy, cũng không khó chịu như bị cực hình……
Chính là, ý nghĩ như vậy, biến mất ở mấy ngày sau.
Cô tìm mấy ngày mới làm xong bài tập máy tính, vốn hôm nay muốn giao cho trưởng bàn, ai biết mới đi xem chỗ giáo vụ trở về, lại phát hiện giấy bị phá hư toàn bộ, phơi thây mặt bàn.
Cô há hốc mồm, hoàn toàn không thể phản ứng.
Là ai? Ai làm như chuyện ác liệt như vậy?
Trong óc hiện lên người đầu tiên bị tình nghi, là Bùi Vũ Canh luôn luôn lấy chỉnh cô làm vui, ham mê lớn nhất của hắn, không phải là xem biểu cảm kích động bất lực của cô lấy lòng hắn sao? Hắn còn giấu sổ điểm danh, còn có bài tập kinh tế của cô!
“Ngẩn người cái gì? Chậm hiểu.” Bùi Vũ Canh xách bình nước khoáng trở về, một chưởng không nhẹ không nặng hướng cái ót cô chụp tới.
“Không có.” Cô lập tức thu giấy xong, ép nước mắt vào trong.
Kháng nghị thì như thế nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-thanh-tro-vui-ngay-ca-thang-tu/2718589/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.